Trăng treo nghiêng nghiêng đầu cành, Tiêu gia trang được xây dựng ven sông, bên trong các kiến trúc lầu gác đủ loại, trừ cửa ra vào thắp đèn lồng còn lại đều không đèn đuốc, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng đọc sách ngây ngô phát ra từ bức tường vây sau trong trạch viện.
Hứa Bất Lệnh và Lục phu nhân đi ra nhà tổ Tiêu gia, sau khi nhã nhặn từ chối để Tiêu Mặc tiễn biệt, hai người cùng nhau đi về phía phủ đệ ở tạm.
Lục phu nhân duỗi tay hai bên hông, vừa rồi trên bàn tiệc nàng uống hai ly rượu, trên gương mặt ôn nhu nhã nhặn ửng hồng, thỉnh thoảng ngắm nhìn tường trắng ngói xanh xung quanh, lại nhớ đến lúc nhỏ nàng cũng lớn lên trong cảnh nhà như vậy, có lẽ do xúc cảnh sinh tình mà đáy mắt tràn ngập hoảng hốt.
Hứa Bất Lệnh đi bên cạnh, nhìn trước nhìn sau, thấy trong điền trang không có người đi lại liền sáp lại gần:
- Lục di, để ta cõng ngươi về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây