Thế Tử Thật Hung

Chương 482: Lộ tẩy

Chương Trước Chương Tiếp

Thuyền lầu dừng bên bờ Tương Giang, hộ vệ làm hết phận sự tuần tra ở trên thuyền, bờ biển người đến người đi, là phong cảnh đất khách hoàn toàn khác.

Mãn Chi chạy ra ngoài chơi, trên thuyền yên tĩnh hơn nhiều. Từ khi Tiêu Tương Nhi biết được Ninh Ngọc Hợp xằng bậy với đồ đệ, gánh nặng tâm lý giảm bớt không ít. Dù sao ít nhất nàng không có quan hệ gì với Hứa Bất Lệnh, Ninh Ngọc Hợp lại là thân sư phụ.

Nàng vốn đang định đi nói chuyện phiếm với muội muội mới vào cửa, nhưng Hứa Bất Lệnh đã dặn dò đừng nói bậy. Tương Nhi cũng chỉ đành thôi, thành thật ở trong phòng chuẩn bị ‘hình cụ’ cho Ninh Ngọc Hợp.

Chung Ly Cửu Cửu cũng không rời thuyền đi ra ngoài đi dạo. Nàng thật vất vả mới chờ được Hứa Bất Lệnh không ở đây, lại chỗ Ninh Ngọc Hợp tiếp tục hỏi chuyện lần trước chưa hoàn thành. Nàng vòng vèo hỏi Ninh Ngọc Hợp có thích nam nhân không.

Buổi chiều, Chung Ly Sở Sở bưng khay đi vào phòng Ninh Ngọc Hợp, trong khay đặt chén thuốc. Nàng vừa vào cửa đã nhìn thấy Ninh Ngọc Hợp ở trên giường đả tọa.

Ninh Ngọc Hợp căn bản \ không nhập định, đầy đầu óc đều là từng cảnh trên thuyền nhỏ đánh cá. Nàng nghe thấy tiếng động thì mở mắt ra, phát hiện Chung Ly Cửu Cửu đi vào, trong lòng không khỏi căng thẳng. Nàng nhíu mày nói:

- Ngươi tới làm gì?

- Trị thương cho ngươi.

Chung Ly Cửu Cửu đặt chén thuốc ở mép giường, ngồi vào bên cạnh Ninh Ngọc Hợp:

- Vết thương trên vai ngươi còn chưa tốt. Ta xem cho ngươi.

Nói rồi muốn giơ tay cởi váy Ninh Ngọc Hợp ra.

Trên bụng nhỏ của Ninh Ngọc Hợp vẽ thủ cung sa, nhưng đã qua ba ngày, lại không muốn để Hứa Bất Lệnh vẽ lần nữa, màu đã hơi nhạt đi. Sợ Chung Ly Cửu Cửu nhìn ra khác thường, nàng không đồng ý, giơ tay chặn Chung Ly Cửu Cửu:

- Đã không ngại, không cần nhìn, đa tạ.

Chung Ly Cửu Cửu thấy vậy cũng không nói nhiều, nâng chén thuốc lên đưa cho Ninh Ngọc Hợp:

- Thương gân động cốt một trăm ngày, cẩn thận để lại mầm bệnh. Uống thuốc đi.

Ninh Ngọc Hợp gật gật đầu, giơ tay nhận chén thuốc. Vừa mới đưa đến bên miệng, động tác của nàng bỗng khựng lại.

Uống thuốc...

Lần trước cùng Chung Ly Cửu Cửu một chỗ, chính là uống thuốc...

Sau đó Chung Ly Cửu Cửu đi rồi, nàng bắt đầu tâm phiền ý loạn, trong đầu đều là Hứa Bất Lệnh...

Chạy đi tìm Hứa Bất Lệnh, nói những lời mà ngày thường không có khả năng nói ra. Nàng còn đẩy Hứa Bất Lệnh...

Chẳng lẽ...

Nghĩ tới đây, cả người Ninh Ngọc Hợp chấn động, không thể tưởng tượng nhìn chằm chằm chén thuốc trong tay. Tự trách và nghi hoặc mấy ngày qua trở thành hư không.

Chung Ly Cửu Cửu thấy Ninh Ngọc Hợp phát ngốc, thản nhiên cười:

- Sao không uống? Sợ ta đầu độc à?

Trong mắt Ninh Ngọc Hợp hiện ra hàn ý và lửa giận, giơ tay đưa chén thuốc cho Chung Ly Cửu Cửu:

- Ngươi uống đi.

- ...

Trong lòng Chung Ly Cửu Cửu trầm xuống, không ngờ Ninh Ngọc Hợp lại nhìn ra khác thường. Tuy rằng có chút khó hiểu nhưng nàng rất có tự tin với đồ mình làm ra, lập tức nhíu mày nói:

- Ninh Ngọc Hợp, ngươi có ý gì? Thật cho rằng tỷ tỷ ta đầu độc ngươi à?

Mắt Ninh Ngọc Hợp dần dần lạnh băng, giơ tay cầm lấy bội kiếm ở bên cạnh.

- Được! Được! Được...

Chung Ly Cửu Cửu nhận thua, cầm chén thuốc uống cạn sau đó buông ra, bực bội nói

- Giờ ngươi vừa lòng chưa?

Ninh Ngọc Hợp nhíu chặt mày, nhìn chằm chằm Chung Ly Cửu Cửu. Nàng không nói một lời, chỉ yên lặng chờ đợi.

Chung Ly Cửu Cửu khẽ hừ nhẹ một tiếng, ôm cánh tay không sợ hãi. Thuốc của nàng lại không phải thuốc mê, đồ kích thích cảm xúc thôi. Trước đó có lòng đề phòng căn bản không hiệu quả. Hơn nữa mặc dù có hiệu quả thì cũng chỉ nói những lời muốn nói trong lòng. Hiện tại nàng uống no rồi, chỉ cần thầm nhắc nhở mình đừng nói bậy, vậy thì sẽ vô dụng.

Hai người cứ như vậy, chớp mắt nửa canh giờ qua đi.

Đôi mắt lạnh lẽo của Ninh Ngọc Hợp dần dần chuyển thành nghi hoặc, còn nắm lấy cổ tay Chung Ly Cửu Cửu tra xét. Thấy không có chút khác thường nào, trong lòng nàng không khỏi kỳ quái.

Chẳng lẽ hiểu lầm, thật sự là ta mất trí làm Lệnh Nhi...

Sao ta có thể là cái loại người này...

Đầu óc Chung Ly Cửu Cửu chuyển rất nhanh, ngược lại phát hiện Ninh Ngọc Hợp không thích hợp trước. Phản ứng lớn như vậy, chắc chắn đã làm ra chuyện gì. Liên tưởng đến ngày đó sau khi uống thuốc, Ninh Ngọc Hợp chạy ra ngoài, cùng Hứa Bất Lệnh trở về...

Nàng sẽ không nói gì đó với đồ đệ mình chứ...

Hứa Bất Lệnh rất đẹp trai, là nữ nhân nhìn đều động tâm. Nhưng đó là đồ đệ nàng...

Không ngờ! Không ngờ!...

Ánh mắt Chung Ly Cửu Cửu chậm rãi biến thành giật mình. Sau khi đánh giá Ninh Ngọc Hợp vài lần, nàng buột miệng thốt ra:

- Ninh Ngọc Hợp, ngươi sẽ không thích đồ đệ của mình chứ?

- Ta không có...

Ninh Ngọc Hợp lập tức sợ hãi, đang muốn giải thích, bỗng nhiên lại phát hiện không đúng. Rốt cuộc những lời này của Chung Ly Cửu Cửu đến quá bất ngờ, nếu chén thuốc kia bình thường thì không có khả năng liên tưởng đến vụ này...

Trong phòng trong phút chốc lạnh xuống, an tĩnh đến có chút dọa người.

Chung Ly Cửu Cửu phát hiện nói sai thì đã đã muộn. Nhìn thấy phản ứng sợ hãi của Ninh Ngọc Hợp, nàng biết mình đoán đúng rồi.

Ôi trời ạ!

Giữa thầy trò...

Này sợ là phải bị diệt khẩu!

Chung Ly Cửu Cửu thầm hô không ổn, muốn giải thích cũng không còn kịp rồi. Nàng không nói hai lời đứng lên nhào ra cửa sổ.

Ngay sau đó, trường kiếm leng keng ra khỏi vỏ, xuất hiện ở trước mắt nàng.

- Dạ Cửu Nương! Ta giết ngươi!

- Ngọc Hợp! Ngươi đừng xúc động, ta chỉ thuận miệng nói...

Chung Ly Cửu Cửu đầy sợ hãi, vội vàng lui về phía sau. Nàng chạy ngược ra khỏi cửa, trốn tránh khắp nơi trên hành lang.

Sắc mặt Ninh Ngọc Hợp đỏ lên, cầm kiếm đuổi giết giống như phát điên.

Động tĩnh lớn như thế tất nhiên kinh động hộ vệ trên thuyền. Mọi người đồng loạt chạy vào, ngăn ở giữa hai người.

Lục phu nhân và Tiêu Tương Nhi trong phòng nghe được động tĩnh, cũng vội vàng đi ra. Nhìn thấy sắc mặt Ninh Ngọc Hợp đỏ lên giận không thể át, Chung Ly cô nương lại đầy hoảng sợ tránh ở phía sau một đám hộ vệ, mặt đều lộ vẻ nghi hoặc.

Lục phu nhân rất tôn kính Ninh Ngọc Hợp. Lúc này nàng vội vàng kéo Ninh Ngọc Hợp lại, dịu dàng nói:

- Ninh đạo trưởng, đây là làm sao vậy? Sao bỗng nhiên lại đánh nhau?

Tiêu Tương Nhi cũng có chút mờ mịt:

- Đúng rồi, Chung Ly cô nương, sao ngươi lại chọc Ninh đạo trưởng?

- Ta cũng không biết!

Chung Ly Cửu Cửu thật sự có chút vô tội. Nàng chỉ muốn thăm dò mà thôi, lại không muốn hại Ninh Ngọc Hợp. Mặc dù thật sự uống thuốc, nếu Ninh Ngọc Hợp không có tâm tư xiên xẹo với đồ đệ thì sao có thể nói bậy. Sao có thể úp nồi lên đầu nàng chứ?

Ninh Ngọc Hợp tức đến phát run. Nhưng những chuyện đó hiển nhiên không thể nói ra, nhiều cao thủ vương phủ cản trở như vậy chắc chắn nàng không thể làm gì Chung Ly Cửu Cửu. Nàng chỉ có thể nâng kiếm chỉ vào Chung Ly Cửu Cửu:

- Ngươi cút ngay cho ta! Đừng để cho ta tìm được ngươi, nếu không...

Chung Ly Cửu Cửu còn muốn nhận Hứa Bất Lệnh làm đồ đệ, tất nhiên không chịu rời đi. Nàng dịu dàng nói:

- Ngọc Hợp, ngươi làm sao vậy? Ta cũng không đắc tội với ngươi...

- Ngươi chết đi cho ta!

Rốt cuộc Ninh Ngọc Hợp không nhịn được, cầm kiếm vòng qua rất nhiều hộ vệ đuổi giết.

Ánh mắt Chung Ly Cửu Cửu kinh hãi, không ngờ Ninh Ngọc Hợp lại tức giận tới vậy. Nàng đúng là không dám cứng đối cứng, bị đuổi xuống dưới thuyền, du dương nói:

- Thôi! Thôi! Tỷ tỷ không so đo với ngươi, ta đi thì đi?

- Ngươi cút ngay!

Ninh Ngọc Hợp bị Lục phu nhân và Tiêu Tương Nhi cản lại, chỉ có thể cắn răng nói:

- Chờ Lệnh Nhi trở về, chính là ngày chết của ngươi.

Chung Ly Cửu Cửu không tin. Nếu Ninh Ngọc Hợp thật sự mất trí bày tỏ tình cảm với đồ đệ, Hứa Bất Lệnh cảm tạ nàng còn không kịp. Nàng lập tức vẫy tay:

- Được! Được! Được! Ta cút ngay. Ngươi vừa lòng chưa?

Dứt lời nàng ẩn vào dòng người, biến mất trong tầm nhìn của Ninh Ngọc Hợp...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)