Thế Tử Thật Hung

Chương 419: Vừa lừa vừa gạt (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Hứa Bất Lệnh sửng sốt, không nghĩ tới còn có chuyện này. Hắn lập tức khó xử:

- Ta có một sư phụ. Chính là Ninh Ngọc Hợp... Sư môn của cô nương, còn có loại chú ý này?

Chung Cửu nghiêm túc gật đầu, trên khuôn mặt hiện ra vài phần mất mát:

- Đúng là có quy củ này. Công tử đã có sư phụ, vậy xem ra con đường truyền đạo thụ nghiệp này đi không thông rồi... Ôi! Ý trời đã vậy, cũng không phải là ta muốn giúp đỡ. Nếu ngày sau công tử ‘muốn mà không lên’...

Hứa Bất Lệnh nâng tay lên, rối rắm suy tư một lát:

- Ừm, cô nương, có thể châm chước chút được không?

- Không châm chước được.

Chung Cửu đoan chính đứng ở trước mặt Hứa Bất Lệnh, nghiêm túc nói:

- Quy củ sư môn lớn hơn trời, không thể tùy ý sửa đổi... Nhưng công tử không trị cũng không được, ừm... võ nghệ công tử tốt như vậy. Ninh Ngọc Hợp có thể dạy ngươi cái gì?

Hứa Bất Lệnh buông:

- Thật ra cũng không dạy được cái gì, nhưng đã bái sư...

Chung Cửu lắc lắc đầu:

- Nếu không dạy được cái gì, đó là hữu danh vô thực, không coi là thầy trò. Ninh Ngọc Hợp chắc cũng là người hiểu đạo lý. Ngươi bái ta làm sư phụ, đoạn tuyệt danh phận thầy trò với nàng cũng vẫn được.

Hứa Bất Lệnh nhíu mày. Vì chút ân huệ mà thay đổi địa vị đoạn tuyệt danh phận thầy trò, vậy cũng là bại hoại giang hồ. Hơn nữa chuyện này quá tổn thương lòng người. Mặc dù ngoài miệng Ninh Ngọc Hợp không nói nhưng trong lòng sao có thể dễ chịu... Cũng đã nhìn sạch rồi...

Hứa Bất Lệnh suy tư một chút, lắc lắc đầu:

- Quan hệ chắc chắn không thể cắt. Nếu không nhận Chung cô nương làm đồ đệ...

- Ta nhổ vào!... À, không phải, công tử nói đùa, ừm... Ta đã bái nhập sư môn, sao có thể lại bái công tử làm sư phụ...

Chung Cửu thiếu chút nữa lộ ra đuôi cáo, sắc mặt thay đổi rất nhiều lần. Nàng vội vàng làm ra dáng vẻ thất lễ, hơi hơi khom người.

Hứa Bất Lệnh cũng sửng sốt, không nghĩ tới tiên tử Chung cô nương cũng sẽ nói bậy. Nhưng chủ ý này đúng là hơi quá đáng, cũng không trách người ta được.

Nhận đồ đệ không được, vậy hình như chỉ còn lại có...

Hứa Bất Lệnh chớp chớp mắt, làm ra dáng vẻ công tử có lễ:

- Xin hỏi Chung cô nương có hôn phối chưa? ...

???

Chung Cửu lập tức nhíu mày, lạnh lùng nói:

- Hứa công tử, xin chú ý thân phận!

Hứa Bất Lệnh gật đầu, trong lúc nhất thời cũng có chút bất đắc dĩ.

Chung Cửu cẩn thận quan sát một lát, thấy Hứa Bất Lệnh không có khả năng đoạn tuyệt quan hệ với Ninh Ngọc Hợp. Nàng cũng chỉ có thể lấy lui làm tiến:

- Thật ra, sư phụ trên giang hồ, phân làm dẫn đường, nhập môn, thụ nghiệp. Hạng người tài hoa hơn người đều có vài sư phụ, nhưng sư tôn chân chính chỉ có một. Nếu Ninh Ngọc Hợp không dạy ngươi cái gì thì cùng lắm xem như sư phụ chỉ điểm nhập môn. Ta có thể dạy ngươi rất nhiều thứ, hơn nữa đều có tác dụng lớn...

Hứa Bất Lệnh chớp chớp mắt:

- Ý Chung cô nương là?

- Ừm, chính là ta làm đại sư phụ. Đối ngoại hoặc là trên giấy tờ, sư phụ đều là ta. Nếu Ninh Ngọc Hợp đã nhận ngươi làm đồ đệ, đúng là không thích hợp đoạn tuyệt quan hệ. Vậy coi như sư phụ nhập môn, cũng không xung đột gì...

Hứa Bất Lệnh chớp chớp mắt:

- Cái này cũng được à? Không phạm quy củ sư môn?

Chung Cửu thở dài:

- Quy củ là chết, người là sống. Công tử không thể không cứu, cũng chỉ có thể làm như vậy.

Hứa Bất Lệnh không ý kiến gì với điều này. Hắn nhanh nhẹn lùi lại một bước, chuẩn bị giơ tay hành lễ gọi một tiếng sư phụ.

Chung Cửu cũng đứng thẳng hơn chút, đáy mắt hiện ra vài phần mừng thầm ‘đại công cáo thành’.

Nhưng đúng vào lúc này, trên bờ có một môn khách vương phủ chạy tới. Hắn vội vã mở miệng nói:

- Tiểu vương gia, đã nghe được tin tức của Ninh Ngọc Hợp và Chúc Mãn Chi. Các nàng ở Kinh Môn, hình như nổi lên xung đột với Đoan Chính Giáp ‘Đệ nhất Kinh Môn’. Giang hồ đồn đại Đoan Chính Giáp kia đòi cưới Ninh Ngọc Hợp...

- Cái gì?

Hứa Bất Lệnh nghe vậy lập tức bực bội. Hắn thấy giọng điệu hộ vệ vội vàng, cũng không dám trì hoãn, bước nhanh về phía thuyền lầu:

- Lấy ngựa của ta tới. Vừa đến đất Sở, sao yêu ma quỷ quái gì cũng nhảy ra vậy. Đến cả nữ... sư phụ của ta cũng dám động...

- Hả?!

Chung Cửu đang chuẩn bị thu đồ đệ, trơ mắt nhìn Hứa Bất Lệnh dứt khoát quay đi. Trong lúc nhất thời nàng đứng đờ ra tại chỗ. Sau khi phản ứng lại, đôi mắt nàng hiện ra vài phần bực bội:

- Đồ hồ ly tinh, sao cứ cản trở ta mọi nơi mọi lúc vậy...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)