Thế Tử Thật Hung

Chương 361: Tỷ muội chung quy là tỷ muội (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Hồng Loan, ngươi nằm xuống.

Lục phu nhân không hiểu chuyện gì, hơi giật nhẹ ra sau:

- Ngươi phát điên gì đấy?

Tiêu Tương Nhi vì khiến Lục phu nhân tin tưởng nữ nhân ở vào một số thời khắc sẽ đầu óc ngất ngây, liền cường hành bổ nhào qua đè lên người Lục phu nhân, nghiêm túc nói:

- Ngươi đừng náo, ta không loạn động, chính là để ngươi trải nghiệm một chút...

Nói xong liền kéo trứng chim cút mấy lần, cách qua làn váy dán lên bụng dưới Lục phu nhân.

- Ngươi... Ngươi điên rồi?

Lục phu nhân cảm thấy ngưa ngứa, có chút bực bội trừng nhìn Tiêu Tương Nhi.

Tiêu Tương Nhi lại rất nghiêm túc:

- Ngươi nhắm mắt lại, đợi chút nữa liền biết thôi.

Lục phu nhân nhíu mày, mang theo mấy phần bất mãn, thấy Tiêu Tương Nhi không làm loạn liền nhắm mắt lại.

Sau đó...

Sau đó tự nhiên chẳng có phản ứng gì cả.

Lục phu nhân lại không phải bách hợp, tâm tư thanh minh suy nghĩ ngây thơ, rung rung cách qua lớp quần áo, trừ ngứa ra căn bản chẳng có cảm giác gì nữa sất.

Trong mắt Tiêu Tương Nhi đầy vẻ nghi hoặc, sắp nghịch hỏng trứng chim cút mà vẫn không thấy hiệu quả, sau cùng chỉ biết bực bội nói:

- Có làm thế nào ngươi cũng không hiểu, nếu Hứa Bất Lệnh làm với ngươi... Ngươi nhất định cũng sẽ như ta...

Lục phu nhân “phi một tiếng:

- Nói mò cái gì đấy, ta là a di của hắn! Hắn sao có thể làm vậy với ta...

Nói đến chỗ này, Lục phu nhân không khỏi có chút chột dạ, rốt cuộc bộ dạng uống say lúc đêm ba mươi của Hứa Bất Lệnh, đến nay nàng vẫn nhớ như in.

Hai người cứ vậy cầm cự khoảnh khắc, sau cùng vẫn là Lục phu nhân khẽ thở dài nói:

- Thôi thôi, ta không nói gì ngươi nữa, chuyện thì cũng làm rồi, dự tính ban đầu cũng là vì cứu người... Chẳng qua, không thể giải xong một trăm lần ngươi liền tự sát được, rốt cuộc thái hậu đã chết, ngươi thật không dễ dàng mới được đến thân phận tự do... Ai... Tỷ muội bao nhiêu năm, ngươi có thể sống tốt lên, ta há lại nói này nói kia...

Thực ra trong lòng Tiêu Tương Nhi sớm đã dao động, song rốt cục không thể tiếp nhận hiện thực nhanh như vậy được, nghĩ nghĩ bèn nói khẽ:

- Một trăm lần, thời gian rất dài... Đời này ta đã không cách nào lấy mặt thật nhìn người, nhân đoạn thời gian giải độc này tận hưởng một phen, đến sau chết rồi cũng không có gì tiếc nuối.

- Đừng cứ nghĩ đến chết, chờ giải độc xong, ngươi liền trở về Hoài Nam Tiêu thị tìm tỷ tỷ, bằng vào thủ đoạn của Tiêu gia, thay hình đổi dạng cho ngươi thân phận mới không phải là không được, đến lúc đó lại tìm một lang quân như ý, đời này tính là an ổn.

Tiêu Tương Nhi híp mắt lại, đưa tay đánh nhẹ lên người Lục phu nhân:

- Ta đều giải độc cho Hứa Bất Lệnh rồi, còn làm sao gả người?

Lục phu nhân lại rất chăm chú nói:

- Không lẽ ngươi muốn gả cho Lệnh Nhi? Ngươi lại không có tư tình gì với hắn, chỉ là giải độc, há có thể ủy khuất gả cho vãn bối mà ngươi không thích.

- ...

Tiêu Tương Nhi chớp chớp mắt, trong lòng không khỏi có chút chột dạ:

- Đó là tự nhiên, ta chỉ giải độc cho hắn, làm sao có thể gả cho hắn làm tiểu thiếp, ta tốt xấu cũng là đích nữ Hoài Nam Tiêu thị, đến nơi nào đều là hoàng hậu, chí ít cũng là vương phi...

- Ngươi đều làm thái hậu, còn làm sao làm vương phi... Kể ra Lệnh Nhi cũng sắp cập quan, thế tử phi còn chưa định ra, giờ về lại Túc Châu, là lúc nên suy tính chuyện này...

Tiêu Tương Nhi nghe đến chuyện lập vương phi, đột nhiên linh cơ khẽ động, án theo tâm tư có chết cũng phải kéo theo đệm lưng, tức tốc mở miệng nói:

- Ừm... Hay là ta viết phong thư cho tỷ tỷ, để trong nhà bỏ ngươi, sau đó...

- Phi …

Còn chưa dứt lời, Lục phu nhân đã giận mắng:

- Tiêu Tương Nhi, ngươi điên rồi phải không? Ta thủ tiết nhiều năm như vậy, lại không làm gì có lỗi với Tiêu gia các ngươi, dựa vào cái gì mà bỏ ta?

Tiêu Tương Nhi thở dài, không tiếp lời, chỉ tùy ý nói:

- Vậy ngươi tự tiện, ta cũng chỉ nói nói vậy thôi... Chính phi của Hứa Bất Lệnh, sau này sẽ là Túc Vương phi, có thể cưới cũng chỉ có khuê nữ mấy nhà “Tiêu Lục Thôi Vương Lý, môn đăng hộ đối lại không nhiều...

- Ai … đáng tiếc chất nữ ta đã gả người, bằng không còn có thể thân càng thêm thân...

- Ngươi chính là đầu gỗ...

- Sao lại mắng người? Ngươi có bệnh à?

Trong khuê phòng líu ríu tiếng trêu đùa, dần dần khôi phục bầu không khí hoạt náo trước kia.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)