Thế Tử Thật Hung

Chương 359: Trở lại quê hương (3)

Chương Trước Chương Tiếp

- Năm đó ở biên quan, đã nói đợi lớn lên cùng đi Lan Hương kỹ viện trong thành mở bao, ta vì chờ ngươi, sau khi từ biên quan trở về một mực thủ thân như ngọc...

- Khục …

Hứa Bất Lệnh chớp chớp mắt, ra hiệu chú ý thân phận.

Lục phu nhân và Tiêu Tương Nhi lại trầm mặt xuống, rõ ràng đều có chút không cao hứng.

Dương Quan Ngọc tính cách tùy tiện, thấy Hứa Bất Lệnh làm bộ không dính khói lửa trần gian, không khỏi bất mãn nói:

- Làm sao ? Ngây ngốc ở Trường An Thành hai năm, ngươi cũng biến thành tú tài kiết xác? Năm đó chính ngươi đánh cược với ta, nói một đêm có thể làm gục mười bà nương Tây Vực...

Năm đó đúng là “Hứa Bất Lệnh từng chém gió câu này, bởi vậy mới không khỏi lúng túng, cười nhẹ quay đầu giới thiệu:

- Vị này là Lục phu nhân, ngươi hẳn từng nghe nói qua...

- Lục di? !

Lúc này Dương Quan Ngọc mới chuyển dời ánh mắt tới hai vị phu nhân thục mỹ theo ở phía sau, biểu tình lập tức hiện vẻ nghiêm túc, đưa tay nói:

- Ta tự nhiên nghe qua, tỷ muội kết nghĩa kim lan của vương phi, Giang Nam nhất chi hoa, xếp thứ chín trong Tuyên Hoà Bát Khôi, một đời kỳ nữ mà đến nay vương gia vẫn thường nhắc tới...

Nét mặt Lục phu nhân vốn đang có chút bất mãn, nhưng nghe xong mấy câu này liền dịu xuống, lộ ra khí độ trưởng bối, khẽ gật đầu nói:

- Quan Ngọc quá lời, nghe qua danh tiếng Dương tướng quân, đúng là hổ phụ không khuyển tử.

- Ha ha, quá khen quá khen...

Dương Quan Ngọc thấy tình thế không ổn, đánh mắt ra hiệu cho Hứa Bất Lệnh, sau đó liền như làn khói chạy biến mất dạng.

Đối với cảnh này, đám môn khách Vương phủ sớm đã tập mãi thành quen, lão Tiêu chống quải trượng đi ở bên cạnh còn chậc chậc thán nói:

- Đứa nhóc Quan Ngọc này lớn rồi, thông minh hơn trước nhiều...

Hứa Bất Lệnh có chút đành chịu, cảm giác được sau lưng bị ngắt một cái, lại không biết là bảo bảo bóp hay a di bóp, lập tức chậm rãi đi tới cửa chính, chào hỏi mấy vị thúc bá.

Về nhà, chuyện đầu tiên cần làm tự nhiên là đi từ đường cáo tế tiên tổ.

Hứa Bất Lệnh để lão Tiêu an trí nha hoàn gia đinh, đưa Lục phu nhân và Tiêu Tương Nhi đi nghỉ, sau đó liền về lại đông sương hậu trạch vương phủ, đốt hương tắm rửa thay quần áo, đeo lên trường đao dài bốn xích đi tới từ đường Hứa gia ở mặt sau chính điện.

Từ đường là nơi thế nào đương nhiên không cần phải nói, ngay cả thiếp thị đều không được phép tiến vào, ma ma và nha hoàn đứng chờ ở bên ngoài, Hứa Bất Lệnh một thân một mình tiến vào trong từ đường yên ắng trang nghiêm.

Hứa gia nhân đinh không vượng, lão tướng quân Hứa Liệt xuất thân đồ tể, đến cả tằng tổ phụ tên gọi là gì đều không biết, nhi tử cũng chỉ có một mình Hứa Du, chính giữa từ đường đặt bốn hàng bài vị, trên nhất là tổ phụ tổ mẫu Hứa Liệt tổ, sau đó là cha mẹ, Hứa Liệt, dưới cùng là linh vị Túc Vương phi.

Sáu tấm bài vị đặt trong từ đường lớn như vậy, hiện vẻ hơi chút trống trải, bởi vậy hai bên còn đặt rất nhiều giá binh khí, đao thương kiếm kích, búa rìu câu xoa đủ cả, đều là năm xưa Hứa Liệt thu hoạch được từ chỗ đối thủ trong lúc hành quân đánh trận, tính là chiến lợi phẩm.

Đặt ở phía trước nhất trong đó là một thanh trường sóc, sóc tên “Thủy Long Ngâm, thông thể trắng như tuyết, mũi sóc sáng bóng sắc lẹm, được bảo quản vô cùng tốt, là năm đó lúc công phá Trường An, hoàng đế Đại Tề dẫn theo thân quân phá vây bị Hứa Liệt bắt lấy thu được, quốc chi trọng khí, không thua gì Thiên Tử Kiếm của Tống Kỵ, tính là vật phẩm thu tàng có phân lượng nặng nhất ở chỗ này.

Trường đao “Hắc Triều của Hứa Bất Lệnh được thả về trên giá binh khí, sau đó chăm chú cắm lên ba nén hương trước linh vị.

Bởi vì chưa thấy qua Hứa Liệt, tuy trong lòng Hứa Bất Lệnh có kính nể, lại không có cảm giác gì mấy, ngược lại là linh vị Túc Vương phi, lúc nhìn thấy trong lòng bất giác siết lại, rốt cuộc hắn còn nhớ như in từng trường ký ức lúc nhỏ.

Hơi chút trầm mặc, Hứa Bất Lệnh cúi người hành lễ, sau đó liền đóng lại cửa từ đường, đi ra bên ngoài.

Đứng giữa vương phủ rộng lớn, Hứa Bất Lệnh nhìn người và cảnh vừa quen thuộc lại vừa xa lạ trước mắt, trong lòng nói không ra là cảm giác gì, chẳng qua vô luận thế nào, rốt cục cũng tính là về nhà.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)