Thế Tử Thật Hung

Chương 338: Bản thị đồng căn sinh, tương tiên hà thái cấp (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- ... Hai nhà Lưu, Hàn sau khi được đến Tỏa Long Cổ, phái tử sĩ trong nhà tổ chức phục kích Túc Vương thế tử bên bờ Vị Hà, giết sạch tùy tùng hộ vệ, gieo xuống Tỏa Long Cổ, âm thầm truy sát ngăn chặn, bức Túc Vương thế tử đến Trường An Thành...

... Sau đó ta lại chuẩn bị một bộ thi thể Lang Vệ ở Anh Liệt Trủng, đồng thời bóp méo hồ sơ vụ án trong kho công văn, chờ đợi Túc Vương thế tử độc phát...

... Mùa đông năm trước, Túc Vương thế tử trúng độc đã hơn một năm, Yến vương cảm thấy thời cơ chín muồi, liền thả ra tin tức cho hộ vệ Túc Vương thế tử, dẫn dụ Túc Vương thế tử đến kho công văn, sau đó liên hệ với tử sĩ của Thôi hoàng hậu, Giả Dịch...

... Túc Vương thế tử bồi dưỡng một tên thân tín Lang Vệ, cũng chính là Chúc Mãn Chi, người phá vụ án muối lậu Bạch Mã trang, nâng đỡ người này vào doanh chữ “Thiên, ta lấy lý do tìm kiếm hồ sơ vụ án trước đây, phái Chúc Mãn Chi đi tìm...

... Túc Vương thế tử phát hiện manh mối Tỏa Long Cổ và Giả Địch trong kho công văn, sau đó đào mở phần mộ Lang Vệ, xác nhận phù hợp với cổ độc trên người, liền lẻn vào trong cung tìm kiếm Giả Dịch để đối chứng...

... Bởi vì không có bằng cứ, Giả Dịch dùng tính mạng bản thân để khiến Túc Vương thế tử tin tưởng, Tỏa Long Cổ quả thực ở nội khố, hung thủ là đương kim thánh thượng...

- Hoa …

Triều thần lập tức sôi trào, rốt cục hiểu được tại sao Túc Vương thế tử một mực đê điệu, năm trước lại sẽ làm ra mấy chuyện lung tung bát nháo kia, thì ra là thế.

- Sau đó thì sao?

- Các ngươi làm sao bức điên Túc Vương thế tử, khiến hắn không quản không nhìn khi quân phạm thượng?

Lưu Vân Lâm hơi thở thều thào, nằm rạp trên đất tiếp tục nói:

- ... Sau khi Túc Vương thế tử xác định hung thủ là đương kim thánh thượng, bởi vì Tỏa Long Cổ hỉ lạnh sợ nóng, ngày hè lại càng hung lệ, thống khổ như vạn kiến đốt thân ảnh hưởng đến thần chí, dần dần trở nên điên cuồng dễ giận. Yến Vương liền quyết định động thủ...

- ... Vốn đã bố trí xong xuôi, nhưng mà Túc Vương thế tử quá xung động, liều mạng với sứ thần Bắc Tề ngay trước Thái Cực Điện, bản thân nằm liệt giường không dậy nổi, hết thảy bố cục bởi vậy thiếu chút thành công cốc...

... Cũng may Túc Vương thế tử thể trạng hơn người, rất nhanh liền hơi chút khôi phục. Yến Vương sợ xảy ra biến cố, không dám tiếp tục kéo dài thêm, liền tìm Khấu Mãnh vừa mới vào kinh ra tay thăm dò, chỉ là Túc Vương thế tử hộ vệ nghiêm mật nên không thăm dò thành công...

... Đến sau Lưu Bình Dương và Hàn Trung Du xúi giục con em trẻ tuổi trong thành Trường An tới cửa khiêu chiến, Túc Vương thế tử ứng chiến, mới xác định quả thực đã khôi phục...

... Để xác nhận tình trạng Tỏa Long Cổ trong người Túc Vương thế tử, cuối tháng tư, Lưu thái úy phái một tên tử sĩ lén bắn tên Ninh Ngọc Hợp, Túc Vương thế tử đương trường phát nộ, thổ huyết độc phát...

... Thời cơ đã đến, Lưu Bình Dương tiến cung diện thánh, đề nghị cử hành một trường luận võ tuyển chọn Vũ Khôi, đồng thời tu kiến Diễn Võ Trường ở Vọng Giang Đài...

... Vì triệt để chọc giận Túc Vương thế tử, ngày mồng một tháng năm, ta dẫn một tên thợ săn ở Trần Thương tới tiếp cận hộ vệ Túc Vương thế tử, năm đó lúc tổ chức phục kích tại Vị Hà, Lưu thái úy từng phái một đội nhân mã cố ý đi qua chỗ thợ săn kia ẩn thân, đạp trúng bẫy thú, ngừng lại nói chuyện mấy câu, nói là thánh thượng phái bọn họ tới ám sát Túc Vương thế tử, giết không cần luận...

... Thợ săn là thật, Túc Vương thế tử tất sẽ tin tưởng thánh thượng có lòng giết hắn, nhưng mà chừng đó còn chưa đủ bức khiến Túc Vương thế tử bí quá hoá liều...

... Mẫu phi Túc Vương thế tử sớm bệnh mất, sau khi vào kinh liền coi Lục phu nhân như chí thân, điều này mọi người trong thành Trường An đều biết. Ngày mồng tám tháng năm, Túc Vương thế tử và Lục phu nhân kết bạn đi tới Vọng Giang đài, Yến Vương phái tử sĩ Ất mai phục trên đường, ngoài mặt là ám sát Túc Vương thế tử, thực chất mục tiêu lại là Lục phu nhân...

... Túc Vương thế tử nóng lòng cứu người, mặc dù cứu được Lục phu nhân, Tỏa Long Cổ lại khó mà ức chế, cộng thêm thời tiết khô nóng, lập tức lửa giận công tâm, đương trường phát điên, vọt tới Vọng Giang Đài...

Nói đến chỗ này, toàn trường không ngừng xì xào, có kinh ngạc, có hiểu ra, có chấn kinh ...

Hết thảy những chuyện Hứa Bất Lệnh làm ra từ lúc tới kinh thành dần dần được kết nối lại với nhau.

Vốn là cả nhà trung liệt, tướng môn hổ tử không quên quốc ân, vừa mới bước ra phong địa liền tiến vào bẫy rập được đám người Tống Ngọc bố trí sẵn, từng bước từng bước dẫn dụ, đến độ nhắm chuẩn đầu mâu lên thân thiên tử đang ngồi trên long ỷ.

Đặt mình vào hoàn cảnh đó mà nghĩ thử xem, vốn dĩ võ nghệ thông thần, đường tương lai trải rộng trước mắt, lại trúng phải Tỏa Long Cổ, ngày đêm chịu đựng nỗi thống khổ như vạn kiến đốt thân. Vì Đại Nguyệt tận trung ba đời, không phạm phải bất cứ sai lầm nào, lại phát hiện hung thủ là hoàng đế mà mình liều mạng tận trung, đến lúc dầu cạn đèn khô không còn đường để đi, ngay cả chí thân đều bị liên lụy.

Bị bức đến cái nước đó rồi, Túc Vương thế tử không phát điên mới lạ.

Chẳng qua dù đến lúc ấy, Túc Vương thế tử vẫn không có ý phản Tống thị, cùng đường mạt lộ mới đứng dưới Vọng Giang Đài, hô một tiếng “Thiên tử vô đạo, muốn dùng tính mạng cả nhà Hứa gia đi đổi minh quân mới cho Đại Nguyệt.

Nếu Tống Kỵ thật là hạng người vì tàn sát công huân mà bất chấp thủ đoạn như thế, vậy thì đúng là nên thay.

Công huân thế gia của triều đình Đại Nguyệt đâu chỉ có mỗi Hứa Liệt, đạo lý môi hở răng lạnh đại bộ phận triều thần tại trường đều hiểu cả.

Nghĩ tới đó, quần thần đột nhiên có thể hiểu được cho hành động của Hứa Bất Lệnh lúc ở Vọng Giang Đài .

Chỉ là người đáng thương bị gian tặc lợi dụng mà thôi, tội không nằm ở Túc Vương thế tử.

Cũng may Tống Kỵ không chết, chưa đúc thành sai lớn, bằng không liền không cách nào thu trường.

Tùy theo Lưu Vân Lâm giải thích rõ đầu đuôi, Thái Cực Điện dần an tĩnh lại, giương mắt nhìn lên Tống Ngọc trước long ỷ và hai người Lưu, Hàn, nét mặt tràn đầy phẫn nộ.

Thẳng cho tới nay, Tống Ngọc một mực được xưng là “Đương đại chân quân tử, lại không ngờ vì soán vị mà làm ra chuyện phát rồ mất trí cỡ này.

Huynh đệ tương tàn thí quân thì cũng thôi, đằng này còn bức phản cả nhà Hứa gia trung liệt, kéo toàn bộ thiên hạ vào chiến hỏa, đây là rắp tâm gì?

Tống Kỵ lắc đầu thở dài, nhìn về hướng đệ đệ, nhẹ giọng nói:

- Tống Ngọc, Trẫm vô cùng tín nhiệm ngươi, nếu không phải gặp chuyện ở Vọng Giang Đài, Lưu Vân Lâm điều đi lão Cổ, Trẫm còn thật không ngờ, ngươi lại bày ra cái bẫy lớn thế này để mưu đồ Trẫm và rường cột Đại Nguyệt. Ngươi đúng là... Ai...

Vô cùng đau đớn, nghẹn ngào không thốt được nên lời.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)