Thế Tử Thật Hung

Chương 327: Trụy long loan (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Giờ đang là giữa hè, bờ sông liễu mọc um tùm, trong sơn dã muôn tía nghìn hồng, mấy chục chiếc thuyền hoa dừng sát bờ sông, quan gia tiểu thư hoặc văn nhân sĩ tử đứng trên boong thuyền thưởng thức phong cảnh ven bờ.

Trụy Long Loan nằm bên bờ Vị Hà, dòng chảy cuồn cuộn đến đây thì chuyển ngoặt, bởi vì địa thế đặc dị, ánh nắng khó mà hắt thẳng vào, dù là ngày hè chói chang cũng vẫn mát mẻ dị thường, chính là phong thủy bảo địa mà bách tính Trường An tới dạo chơi trong ngày hè nóng bức, ở đoạn khúc sông này cũng được tu kiến phiến lớn kiến trúc, gọi chung là “Hồi Hà Lang.

Sáng sớm mùng tám tháng năm, trong lang đài đình tạ ở Hồi Hà Lang sớm đã tụ đầy hương thân bách tính, gánh xiếc giang hồ, hí đài thậm chí là chiếu bạc, thuyền hoa ca cơ thanh lâu cũng chạy tới.

Nói là thiên tử thân lâm cùng vui với dân, nhưng không khả năng ai ai cũng đều có thể thấy được, chỉ lúc đội nghi trượng đi qua mới ở xa xa liếc nhìn một cái, quá nửa bách tính tới là để góp vui náo nhiệt, không khác hội chùa ngày lễ là mấy.

Kịch chính ngày hôm nay tự nhiên là tranh đoạt Vũ Khôi, trước Vọng Giang Đài ở chính giữa Hồi Hà Lang sớm đã dựng lên Diễn Vũ Đài to lớn phương viên tận ba mươi trượng, nằm ngay bên cạnh Vị Hà, phong cảnh vô cùng tráng lệ. Xung quanh là hàng lang ngàn bước, mấy chiếc bàn trà đặt quanh sớm đã kín chỗ.

Trên Vọng Giang Đài phía sau hàng lang ngàn bước đã bố trí sẵn rèm châu, ngự tán, cung nữ và thái giám an tĩnh đứng chờ dưới Vọng Giang Đài, long ỷ sau bức rèm che trống rỗng, thiên tử Đại Nguyệt còn chưa trình diện.

Bên ngoài Vọng Giang Đài, doanh chữ “Thiên Lang Vệ cơ hồ phá ổ mà ra, gần ngàn Lang Vệ áo đen đeo đồng bài, tay đè Nhạn Linh Đao thời thời khắc khắc chú ý gió thổi cỏ động xung quanh. Hướng ra bên ngoài còn có Công Tôn Minh đái lĩnh Ngự Lâm Quân nghiêm phòng tử thủ, ngăn ngừa tặc tử giang hồ kinh nhiễu nhã hứng của đế vương công hầu ở Vọng Giang Đài.

Có thể ngồi dưới Vọng Giang Đài cùng theo dõi đọ võ với thánh thượng, đương nhiên sẽ không là phiến phu tẩu tốt.

Chính giữa hàng lang ngàn bước, ba người tể tướng Tiêu Sở Dương, thái úy Lưu Bình Dương, ngự sử đại phu Thôi Hoài Lộc ngồi yên ngay ngắn, cũng lại là “Tam công trong tam công cửu khanh.

Bên cạnh còn có đại tư nông Lục Thừa An và đám cửu khanh, triều đình, thế gia môn phiệt Đại Nguyệt cơ hồ đều tập trung đông đủ ở đây.

Trong hàng ghế bên phải nơi vương công quý tộc an vị, trừ hoàng tộc Tống thị ở tại kinh thành, đại tiểu thư Hoài Nam Tiêu thị Tiêu Khinh, U Châu Đường gia Đường Giao … vân vân cũng ngồi ở chỗ này.

Còn hàng ghế bên trái thì ngồi đám nhân vật vừa có quan thân lại vừa có tiếng tăm như Tùng Bách Thanh, Tề Tinh Hàm, Bùi Ngọc Long …, Mai Khúc Sinh cũng có mặt, ngồi ở bên cạnh lão sư Tùng Bách Thanh.

Trừ rất nhiều quan to hiển quý ở hành lang ngàn bước, dưới Vọng Giang Đài cũng đứng không ít người, Cửu Tiết nương nương, Trần Đạo Bình, Trương Bất Tà, Tư Đồ Nhạc Minh, Trương Tường..., đều là Bí Vệ hoặc thống lĩnh Lang Vệ theo ra từ trong hoàng cung, phụ trách bảo hộ an toàn cho đương kim thiên tử.

Làm ra trận trượng lớn như vậy, Đường Giao thân là nhân vật chính của ngày hôm nay, nói thật trong lòng hơi có chút kinh sợ, cùng hai đứa con trai ngồi lẻ loi trong góc hàng lang, tận lực bảo trì phong thái nho nhã không nóng không lạnh, khách khí chào hỏi với đám cự bá triều đường đi ngang qua.

Giang hồ rốt cục chỉ là giang hồ, một vũng nước đục mà thôi.

Đường Giao tự nhận chỉ dựa vào võ nghệ, ở trong hàng lang ngàn bước này cơ hồ không ai địch nổi, nhưng trên triều đình võ nghệ có cao đến đâu, chẳng qua chỉ là tên côn đồ bên cạnh thiên tử, căn bản không có phân lượng gì cả.

Dù thật thành một trong thiên hạ Thập Vũ Khôi, nhìn thấy tam phẩm thị lang thì vẫn cứ phải khom lưng hành lễ như thường, càng đừng nói hiện tại Đường Giao chỉ là gia chủ một thế gia giang hồ, thậm chí không đủ phân lượng đứng ngang hàng với Tiêu Khinh. Đám Đường Cửu, Đường Nhu lại càng không cần nói tới, ai nấy đều không dám ngồi xuống, cứ thế thành thành thật thật đứng sau lưng phụ thận.

Phía bên phải ở vị trí kề cận trung tâm, đại tiểu thư Hoài Nam Tiêu thị Tiêu Khinh bình tĩnh ngồi trên ghế, vẫn là một thân váy dài màu đen, trang điểm nhẹ nhàng, tay bưng chén trà, ánh mắt dừng ở trên người huynh trưởng phía xa, hoặc cũng có thể là dừng ở trên người Thôi Hoài Lộc ở bên cạnh Tiêu Sở Dương.

Thôi Hoài Lộc là đương gia của Thôi gia, một trong “Tiêu Lục Thôi Vương Lý, cũng là quốc trượng đương triều, cha đẻ của hoàng hậu Thôi Tiểu Uyển.

Thôi gia trước nay hành sự bảo thủ, ngoài mặt cơ hồ không kết thù với ai, cũng không có phong công vĩ tích gì đáng kể. Ngay cả chuyện đứng hàng tam công đều là dựa vào Kim Lăng Lục thị nói sai lời thất sủng, Thôi Tiểu Uyển thuận thế trở thành hoàng hậu mà được .

Nhưng Thôi gia có thể trở thành một trong năm đại môn phiệt thế gia, há lại là hạng tầm thường hời hợt, trong tối len lén làm qua những gì, chỉ có trời mới biết.

Mấy ngày nay Tiêu Khinh một mực suy xét câu “xem núi là núi kia của Hứa Bất Lệnh, đã phần nào nghĩ thông then khớp trong đó, bởi vậy mới đột nhiên có hứng thú với Thôi gia trước nay không mấy tiếng tăm, biết đợi lát nữa sẽ có một trường sóng cả cuốn lên, lúc này không khỏi có chút mong đợi.

Sau lưng Tiêu Khinh, đại quản gia Hoa Kính Đình tay cầm quạt xếp đứng đó, nhìn chung quanh một lượt, khẽ nhẹ giọng nhắc nhở:

- Đại tiểu thư, ngài mà đi sai bước này, Tiêu thị ta coi như...

Tiêu Khinh giơ lên bàn tay trắng nõn, ngắt lời Hoa Kính Đình:

- Cầu phú quý trong hung hiểm, cùng lắm thì như Lục thị, đứng hàng lót đáy trong tam công cửu khanh.

Hoa Kính Đình nghe thế liền không nói gì thêm, quay đầu nhìn Vọng Giang Đài sau lưng, thu ánh mắt lại.

- Thánh thượng giá lâm!

Sau hồi lâu chờ đợi, một tiếng hô cao vút vang vọng khắp Vọng Giang Đài, kéo ra mở màn của trường luận võ hôm nay.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)