Thế Tử Thật Hung

Chương 305: Tên trai bao chết tiệt, ngươi xong rồi... (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Trời sáng rồi, đi thôi.

- Được.

Nam tử đứng dậy, đi tới bên cửa sổ, lắc mình chuẩn bị nhảy ra cửa, lại tựa hồ không khống chế được lực đạo, dùng sức quá mạnh, trán trực tiếp nện lên vách tường, cả người giữa không trung, lại phản ứng cực nhanh đưa tay chống lấy vách tường, nhẹ nhàng rơi xuống, từ đầu đến cuối đều không phát ra nửa điểm âm thanh, sau đó mới vọt ra cửa sổ.

Tiêu Khinh tuy không biết võ nghệ, nhưng ánh mắt không kém, một loạt phản ứng và động tác như nước chảy mây trôi vừa rồi, sợ rằng không kém thua môn khách trong nhà nàng làm bao, tối qua người này đi vào từ ngoài cung ...

Là ai... Trên giang hồ hình như không có nhân vật nào giống như thế cả...

Tiêu Khinh dùng đệm chăn ôm kín thân mình mình, ngồi im khoảnh khắc, mặc dù trong lòng cực lực đè xuống áp lực, tập trung suy nghĩ, nước mắt lại đè nén không được, cuối cùng chôn mặt vào trong chăn, bật khóc nức nở.

Lát sau, sắc trời sáng tỏ, bên ngoài truyền đến tiếng cung nữ đi lại.

Tiêu Khinh ngẩng đầu, vành mắt đỏ ửng, lại đã khôi phục bộ dáng vốn có, cắn răng chậm rãi mặc vào váy phượng, lại dùng kéo cắt đi vết máu trên đệm chăn, vốn định châm lửa trực tiếp thiêu hủy, nhưng ngập ngừng một phen, cuối cùng lại bỏ vào trong ngực...

--------

Đông …

Đông …

Tiếng chuông sớm vang vọng khắp Trường An, mưa rào tí ta tí tách nện xuống đình đài lầu các trong hoàng thành nguy nga, cửa cung lần lượt mở ra, văn võ bá quan từ dưới mái hiên cung điện hiên chậm rãi đi vào Thái Cực điện.

Hứa Bất Lệnh một thân áo bào màu đen viền vàng đứng dưới mái cong tầng đỉnh tháp cao Chu Tước Nhai, nhìn xuống hoàng thành nơi xa, thần sắc khó mà bình tĩnh lại được.

- Cái quỷ gì...

Trầm tư hồi lâu, cuối cùng Hứa Bất Lệnh đành chỉ biết khe khẽ phun ra một câu.

Tối qua dạ thám thâm cung, tự nhiên là đi tìm thái hậu giải độc .

Đương thời thái hậu uống say, biểu tình tuy hơi khác ngày thường, nhưng phản ứng thân thể lại vẫn bình thường, đến sau còn rất phối hợp, tuy say khướt không thể tự hành động, nhưng hắn muốn nàng làm cái gì nàng cũng làm theo.

Nếu chỉ là vậy, Hứa Bất Lệnh sẽ không phát hiện vấn đề, cùng lắm là cảm thấy phản ứng của thái hậu có hơi khang khác, uống say khướt vậy rồi, có chút dị thường có gì lạ đâu.

Nhưng Hứa Bất Lệnh dựa theo thói quen trước kia, hai người cùng nhau giải độc một phen, sau đó mới phát hiện sự thật khủng bố … hiệu quả giải độc rất tốt, hàn tộc Tỏa Long Cổ tan biến chín thành, nếu không tử tế cảm giác, căn bản không cách nào phát hiện chút hàn độc còn sót lại trong cơ thể, thậm chí thân thể còn cường hoành hơn cả lúc mười sáu tuổi.

Ngay đúng khắc đó, Hứa Bất Lệnh biết đã xảy ra chuyện, nữ tử giống hệt thái hậu đang nằm trong ngực hắn này tuyệt đối không phải thái hậu.

Đương thời Hứa Bất Lệnh vội vàng đứng dậy tỉ mỉ quan sát, phát hiện mấy điểm vết máu, xác thực suy đoán trong lòng. Lại tử tế kiểm tra khuôn mặt nữ tử, không dán mặt nạ da người … như vậy nữ tử trước mắt này chỉ có thể là tỷ tỷ của thái hậu, Tiêu Khinh, đại tiểu thư kiêm hiện nhiệm gia chủ Tiêu gia, kỳ nữ đương xưng tán “Nếu là nam nhi, có thể làm quốc sĩ, cũng là chị vợ sau này của hắn.

- Tê …

Hứa Bất Lệnh chỉ nghĩ đến đó liền tê cả da đầu, ngồi xổm xuống trên nóc phòng, xoa cằm vùi đầu suy tư ngọn nguồn sự tình tối qua.

Sao Tiêu đại tiểu thư lại ở trong cung? Đáng lý nàng phải ở Tiêu gia mới đúng chứ?

Ở trong cung cũng được, sao lại mặc quần áo của thái hậu, trang dung hay ăn vận đều giống hệt thái hậu? Tội tiếm việt giả mạo thái hậu đâu phải nhỏ, ai mà ngờ được thái hậu kia là giả, còn uống say...

Thái hậu bảo bảo đi đâu...

Hứa Bất Lệnh trầm tư một lúc, dù sao ván cũng đã đóng thuyền, có gì hay để nghĩ nữa đâu.

Đương thời sau khi phát hiện có vấn đề, hắn tự nhiên không thể tiếp tục giải độc, nhưng trực tiếp rời đi cũng không được, vạn nhất Tiêu Khinh tỉnh lại chịu không nổi tự sát, chẳng phải hắn sẽ tự trách cả đời, thái hậu bảo bảo cũng sẽ hận chết hắn.

Hết cách, hắn đành ngồi xuống bên cạnh, chờ đợi Tiêu Khinh tỉnh lại, nghĩ mọi cách trấn an cho bằng được, không thì rắc rối to .

Cũng may Tiêu Khinh không thẹn là kỳ nữ có tài quốc sĩ, tâm trí lòng dạ đều quá cứng, tỉnh lại phát hiện hắn không đi, chẳng những không cãi lộn, còn tiếp tục giả bộ thành thái hậu.

Chứng kiến cảnh này, hắn tự nhiên yên tâm nhiều, đứng bên ngoài phòng quan sát một phen, xác định Tiêu Khinh sẽ không tự sát mới chạy ra khỏi cung.

Toàn thành mưa bụi, Hứa Bất Lệnh đứng trên đỉnh tháp cao, khe khẽ thở dài, chú ý lực lại tập trung lên thân mình …. Tiêu Khinh chắc là người Tiêu gia dưỡng cổ năm đó, bằng không hiệu quả sẽ không nhanh đến vậy.

Vốn còn phải tới tìm thái hậu bảo bảo hơn mấy chục lần, giờ lại đã trực tiếp giải độc gần như sạch sẽ, ứng đối biến số tiếp sau tự nhiên càng thêm tự tin.

Chẳng qua tin tức này tuyệt không thể bị người đứng sau giật dây biết được, bằng không nghênh đón hắn sẽ là điều gì thực lực khó mà tưởng tượng … Bí Vệ dốc toàn lực ám sát, khóa cứng xương tỳ bà, hoặc là trực tiếp tìm Tỏa Long Cổ khác gài lên người hắn.

Nghĩ tới đây, Hứa Bất Lệnh tự mình bắt mạch cảm thụ một phen … vẫn có thể phát hiện được Tỏa Long Cổ tồn tại, còn về khôi phục bao nhiêu, chỉ cần giả bộ hư nhược, không xuất hết toàn lực, hẳn là không người nhìn ra.

Sau một phen trầm tư suy nghĩ, Hứa Bất Lệnh trực tiếp nhảy xuống từ trên đỉnh tháp, biến thành một đạo tàn ảnh màu đen lao đi trong màn mưa, vô thanh vô tức quét qua ngàn phố trăm phường Trường An Thành, đi thẳng tới vương phủ ở Khôi Thọ Nhai.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)