Xảo Nga hé môi cười ra tiếng, thấy tiểu thư rốt cuộc nghe hiểu, liền cũng không nhiều lời, chỉ len lén cười trộm.
Tiêu Tương Nhi vuốt vuốt đầu trán, không tiếp tục nói càn về chuyện này nữa, bước nhanh đi tới bên bờ Tần Hoài, dưới hoàng hôn ngày thu, đứng trên cầu đá, mắt nhìn lối vào hà đạo.
Dưới cầu thuyền hoa tới tới lui lui.
Gió nhẹ thổi phất tóc dài và váy đỏ của Tiêu Tương Nhi, vừa nhìn, liền từ hoàng hôn thẳng đến đèn hoa lấp lánh bên phố, hơi men say cũng theo gió đêm tán đi.
Tiêu Tương Nhi đứng trên cầu đá, ánh mắt dần dần tỉnh táo, lại từ từ nhiều thêm mấy phần thất lạc, xoay người chuẩn bị kêu Xảo Nga đi về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây