Trần Tư Ngưng có chút chịu không được ánh mắt ôn nhu lại không chút kiêng dè này, sắc mặt từ từ chuyển đỏ, liếc nhìn trái phải một cái, sau đó tự mình đứng dậy, chạy đến bên bàn cầm lên chén rượu:
- Tướng công, ngươi bận rộn một đêm, mệt không? Ngươi ngồi, ta lấy rượu cho ngươi.
Hứa Bất Lệnh nửa điểm đều không mệt, song có thể hưởng thụ tiểu tức phụ hầu hạ, tự nhiên cũng không cự tuyệt, hắn ngồi xuống bên giường, hai tay chống lên đệm chăn, mỉm cười chờ đợi.
Trần Tư Ngưng dè dặt cầm hai chén rượu, xoay người quay về bên giường, tròng mắt căn bản không dám nhìn Hứa Bất Lệnh mà cứ chăm chăm vào mũi chân, đi tới trước mặt, đưa cho Hứa Bất Lệnh một ly.
Hứa Bất Lệnh đưa tay tiếp lấy, vỗ vỗ vị trí bên người:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây