- Cần gì phải dạy? Hứa Bất Lệnh biết hết, Tư Ngưng chỉ cần nhắm mắt chờ đợi hưởng thụ là được rồi.
Thôi Tiểu Uyển “A một tiếng, lắc đầu nói:
- Như vậy sao được, lưu trình vẫn phải đi chứ, tuy Tư Ngưng thường xuyên làm mộng xuân, nhưng dù sao cũng chưa thực chiến qua. . .
- Cữu nương.
Trần Tư Ngưng mặt đỏ tới mang tai, hận không thể tìm lỗ nẻ nào đó để chui xuống. Cũng may trong phòng chỉ có hai đại tỷ tỷ, nàng ngập ngừng một lúc, sau cùng vẫn gật gật đầu:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây