Trần Tư Ngưng lại cười nói:
- Thế thì khác gì nhau? Ngươi mới hơn hai mươi, Túc Vương chỉ có một đứa con trai độc nhất là ngươi, trận cũng là ngươi đánh, chỉ cần ngươi không tráng niên mất sớm, sớm hay muộn đều sẽ là hoàng đế.
- Cái đó thì chưa chắc, nếu ta mỗi ngày đều bị mấy người bảo bảo luân phiên cưỡi lên, nói không chừng phụ vương thật phải đưa ta đi trước.
Ninh Thanh Dạ tất nhiên rõ ràng ý tứ thô tục trong lời này, khẽ híp mắt lại hừ một tiếng:
- Ngươi còn nói? Ai bảo ngươi tìm nhiều như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây