Ninh Ngọc Hợp khẽ cười nhẹ, trong mắt chớp qua một tia giảo hoạt:
- Ta phỏng theo bút tích của ngươi, viết xuống một tờ giấy: “Giờ tý, tây sương phòng Lan Hoa Uyển, đừng để sư phụ nhìn thấy, len lén đặt ở trên bàn trang điểm của nàng. Sau đó bà nương chết tiệt kia liền nhìn ta với ánh mắt là lạ, bộ dạng gật gù đắc ý, trời vừa xẩm tối liền tắm rửa sạch sẽ rồi chuồn không thấy bóng dáng đâu, còn bảo ta đêm nay ngủ sớm chút, sau đó ta liền đi ra.
? !
Tức phụ quả nhiên danh bất hư truyền. . .
Hứa Bất Lệnh hít vào một hơi, nhất thời thật không biết nên nói gì cho phải.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây