-----
Gió nhẹ thổi phất đèn lồng, trong hàng lang bên hồ không ngừng vang lên tiếng oanh thanh yến ngữ.
Ba cô nương uống chút rượu, tán gẫu đủ chuyện giang hồ thiên nam địa bắc, thiếu hũ nút tiểu Ninh, thật cũng không ảnh hưởng đến bầu không khí.
Chẳng qua Chúc Mãn Chi từ nhỏ đã được tôi luyện thiên phú xã giao, mặc dù thoạt nhìn ngu ngơ, tâm tư lại hết sức tinh tế, có thể chiếu cố cảm thụ của từng bằng hữu một.
Thấy Ninh Thanh Dạ rời đi gọi người, lại nửa ngày chưa thấy quay về, Chúc Mãn Chi cảm thấy chắc là vừa nãy nói đến chỗ thương tâm, cho nên Thanh Dạ mới một mình đi ra giải sầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây