Mưa đánh cửa sổ, tuấn mã bước chậm bên bờ Động Đình Hồ.
Trong khoang xe rộng thoáng, bên cạnh bàn nhỏ bày đầy thư quyển, chỉ mới nhìn được một nửa tin báo đưa tới hôm nay liền gấp gáp đứng dậy, dùng một vật trang trí bằng gỗ lim đặt lên trang giấy.
Vật trang trí là hai tượng gỗ, bộ dạng như đang cúi người bái thiên địa, tuy hai trán chạm vào nhau, nhưng vẫn có thể từ thần thái ăn vận nhìn ra mô hình được khắc là ai. Cũng không biết lúc Tiêu Khinh trầm tư suy nghĩ, hai hình nộm này bị chơi đùa qua bao nhiêu lần, bóng loáng sáng mịn, thậm chí có thể phản chiếu luân khuếch hai người đang tiến vào khoang xe.
Tiêu Khinh bị ôm eo đi vào trong khoang, tùy theo cửa xe đóng lại che đậy ánh mắt bên ngoài, liền không còn vẻ nhăn nhó vùng vẫy nữa mà xoay người vòng qua tay Hứa Bất Lệnh, mặt kiều mị như hoa hất lên, hôn hai cái lên má Hứa Bất Lệnh, hơi cáu nói:
- Mãn ý chưa? Đã là vợ chồng lâu rồi, làm sao vừa gặp mặt đã làm loạn. . .
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây