Ánh bình minh vừa lên, tia nắng ban mai chiếu vào cửa sổ, tiếng người bán rong rao to vang lên trên phố.
Trong phòng ấm áp còn sót lại một chút hương vị kiều diễm, váy áo tùy ý ném loạn đã xếp gọn đặt ở đầu giường.
Trong màn, mặt Thôi Tiểu Uyển đỏ ửng, cảm thấy mỹ mãn dựa vào trong ngực nam nhân. Nhìn từ vẻ mặt, nàng hẳn đã cực kỳ thỏa mãn. Đến bây giờ vẫn ôm cổ Hứa Bất Lệnh, trong tay nắm chặt chiếc khăn tay nhiễm đóa hoa đào.
Hứa Bất Lệnh ôm tân tức phụ, trong ánh mắt dịu dàng mang theo vài phần bất đắc dĩ. Hắn thành thật nằm bất động, để Tiểu Uyển nghỉ ngơi.
Mới nếm thử mưa móc, tư vị trong đó dĩ nhiên tuyệt vời, nhưng nói là hưởng thụ thì thật ra cũng chưa tới. Thân thể Tiểu Uyển quá yếu, Hứa Bất Lệnh đến lộn xộn cũng không dám. Hắn lúc nào cũng chú ý thân thể Tiểu Uyển, còn chưa nếm được vị, Tiểu Uyển đã nằm bò. Hắn cũng không dám tiếp tục, hoàn toàn không tận hứng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây