- Trước kia đều là ngươi kể chuyện xưa cho ta. Lần này đến lượt ta kể.
Lúc này Hứa Bất Lệnh mới vừa lòng, nhẹ lướt qua sống lưng trơn bóng của Tiểu Uyển, khẽ gật đầu:
- Được
Thật ra Thôi Tiểu Uyển cũng không có chuyện xưa gì để kể. Chẳng qua từ nhỏ suy nghĩ của nàng như ngựa thần lướt gió tung mây, nàng không nhanh không chậm nói:
- Khi còn nhỏ, phụ mẫu đều cho rằng ta thích hoa. Thật ra không phải, ta chỉ không thích người. Hoa không biết nói, lại thật xinh đẹp. Thật sự không có việc gì để làm, ta mới trồng hoa giết thời gian.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây