Trăng lên đầu cành, tiếng đàn sáo như có như không dao động ở ngoài phòng. Một cái giá nến đặt trên bàn tròn, trong phòng tràn ngập mùi hương nữ nhi nhàn nhạt.
Trong màn, đệm chăn và gối đầu đã sớm trải, Thôi Tiểu Uyển rửa mặt chải đầu xong mặc váy ngủ mỏng manh nằm nghiêng trên giường. Nàng dùng tay chống gương mặt, đầu ngón tay xoắn một sợi tóc đẹp, chân phải trắng như nhuyễn ngọc nhẹ nhàng cọ xát bụng chân trái, hiển nhiên đã chờ lâu rồi.
Ngoài cửa hành lang, lời nói như ẩn như hiện.
Thôi Tiểu Uyển cắn môi dưới, trên môi tô son khiến gương mặt tiên khí nhiều thêm vài phần quyến rũ nhàn nhạt.
Nhưng trong suốt trong mắt nàng không hề giảm chút nào, nàng trang điểm như vậy chỉ vì biết Hứa Bất Lệnh thích như vậy. Hứa Bất Lệnh thích nàng cũng thích, giống như hoa thích ánh mặt trời và nước, nàng cũng như hoa được trồng ở bờ sông đầy ánh mặt trời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây