Ba thi thể không đầu nằm ở trên mặt băng, máu loãng giàn giụa rất nhanh đông thành băng hòa làm một thể với mặt hồ.
Hứa Bất Lệnh ôm Tiểu Đào Hoa đi vào thạch đình. Hắn cúi đầu đánh giá Liễu Vô Diệp ngồi ở bậc thang thạch đình một cái. Hắn đã rút vuốt sắt trên vai xuống, dùng miệng cắn vải vóc buộc chặt miệng vết thương cầm máu. Sắc mặt hắn tái nhợt, thần sắc hoảng hốt.
Liên hệ mọi chuyện với nhau, tất nhiên Hứa Bất Lệnh đã có thể đoán ra ‘thiên kim nhà phú quý’ trong miệng Liễu Vô Diệp là ai.
Không liên quan đến nam nữ hoặc là yêu ghét cá nhân, ít nhất chữ ‘tình’ này của Liễu Vô Diệp là thật. Hắn rơi vào hoàn cảnh hiện giờ, chỉ có thể nói do tạo hóa trêu người.
Tiểu Đào Hoa được ôm công chúa, nằm ở trên cánh tay Hứa Bất Lệnh, áo đen bọc kín không một kẽ hở, đến cả tay đều không nhúc nhích được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây