Đất trời Mạc Bắc luôn mang theo vài phần trống trải cùng thê lương.
Thành Quy Yến đóng băng ngàn dặm, ánh mặt trời ngắn ngủi khó có thể hòa tan băng tuyết. Chiếc thuyền cô độc bị kẹt cứng trên mặt băng hồ Dương Thụ, một tòa thạch đình đứng ở ngoài bìa rừng ven hồ.
Liễu Vô Diệp đội đấu lạp, chậm rãi đi qua rừng cây đã sớm trơ trụi. Ánh mặt trời chiếu lên mặt băng, phong cảnh tráng lệ tuyệt tú, Liễu Vô Diệp lại không có tâm tư xem. Đôi mắt hơi âm nhu của hắn mang theo ba phần xuất thần, giày đạp lên lá khô và tuyết đọng phát ra tiếng sàn sạt nhỏ.
Hồ Dương Thụ cách thành Quy Yến không xa. Mùa xuân dân chúng ở chỗ này đạp thanh nhưng mùa đông khắc nghiệt không có người đến nơi băng thiên tuyết địa này. Đi ra khỏi thành Quy Yến khoảng hai dặm mà dường như đã đi tới thế giới khác.
Đi qua rừng cây không quá dày đặc, Liễu Vô Diệp dừng bước, nhìn về phía tòa thạch đình kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây