Sắc trời dần tối, hai con ngựa đứng ở bên ngoài phật điện rách nát, trong miếu đốt lửa trại.
Miếu hoang gió lùa bốn phía, buổi đêm lại có tuyết nhỏ. Gió đêm cuốn mạt tuyết bay vào miếu hoang, Chúc Mãn Chi khép chặt cổ áo, than một tiếng:
- Nghe nói mấy ngày hôm trước, nhi tử Hữu Thân Vương lại bị trói, hôm qua mới tìm được. Theo ta thấy chắc chắn là Hứa công tử làm, cũng không biết Hứa công tử đã rời khỏi Lương Thành hay chưa?
Trần Tư Ngưng ngồi bên lửa trại, trong tay cầm bánh và thịt khô ăn, ánh mắt nhìn về phía Lương Thành nơi xa đèn đuốc sáng trưng:
- Trói người là chuyện mấy ngày trước, chỉ sợ đã đi rồi. Để A Thanh vào trong thành tìm xem, nếu thật sự không có manh mối thì trực tiếp đi thành Quy Yến. Hứa công tử muốn tìm khúc gỗ trầm hương kia thì chắc chắn sẽ đi nơi đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây