Đêm trầm như nước, lầu một khách điếm, tiểu thương phiên bang đến từ tái ngoại cầm hồ cầm trong tay đàn một làn điệu phong tình dị vực.
Chim sẻ nhỏ đứng ở trên cửa sổ, bên chân đặt mấy hạt dưa, nghe nhạc nghiêm túc canh gác.
Trước cửa sổ hướng ra phố, Thôi Tiểu Uyển dùng tay chống má, vuốt ve thẻ bài gỗ đỏ trong tay, dáng ngồi lười biếng.
Trong phòng coi như ấm áp, hàng năm ở nơi lạnh lẽo U Châu, Thôi Tiểu Uyển cũng không sợ lạnh. Áo lông chồn màu đỏ đậm treo ở góc nhà, trên người nàng mặc váy đông màu tím nhạt. Nàng ngồi đợi một mình không đốt đèn, ánh trăng màu bạc chiếu vào trong cửa sổ, đôi mắt nàng lánh lánh theo ánh bạc, gương mặt trắng nõn mông lung, eo như liễu ở trong bóng đêm phác họa ra đường cong hoàn mỹ.
Ngoại Di Quán ở phía xa xa, Hứa Bất Lệnh vừa đi ra ngoài, cũng không biết bao lâu mới trở về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây