Cây không rễ, liễu không lá.
Không ai có cái tên này cả, quá thê lương.
Hứa Bất Lệnh biết đây là dùng tên giả, nhưng cái tên này rất thích hợp với đao khách trẻ tuổi cổ quái này.
Liễu Vô Diệp thoạt nhìn giống như một cây hồ dương lớn lên trong ngàn dặm cát vàng, không thân không thích chỉ còn cô tịch, lại lộ ra quật cường ngàn năm không ngã. Rõ ràng lòng đầy tiêu điều nhưng lại treo nụ cười ở trên mặt.
Thôi Tiểu Uyển hơi hé cửa sổ xe ra, liếc nhìn hai người đứng bên lửa trại, mở miệng nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây