- Sao ngươi lại chạy về?
Giọng Thôi Tiểu Uyển không còn thanh thúy linh hoạt kỳ ảo như xưa, nhưng nàng vẫn rất tỉnh táo.
Đáy lòng Hứa Bất Lệnh nhẹ nhàng thở ra, ít nhất không đến nỗi không xấu như trong tưởng tượng của hắn. Hắn đến bên giường ngồi xuống, cẩn thận đánh giá:
- Xong việc rồi nên đã trở lại.
Thôi Tiểu Uyển muốn ngồi dậy. Nhưng vừa định giơ tay xốc đệm chăn lên, nàng lại nghĩ tới gì đó, hướng hơi rụt người vào chăn tơ:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây