Chu Cần tuy xuất thân giang hồ, nhưng từ nhỏ đọc sách khảo công danh, về cơ bản không có vướng mắc gì với giang hồ, dù mấy ngày trước hang ổ Bách Trùng Cốc bị thiêu huỷ, trong lòng lại chỉ có phẫn nộ, chứ chưa hề loạn mất phân tấc. Nhưng giờ Nhạn Sơn Quan một đêm bị phá, lập tức khiến Chu Cần vốn cày cấy trên triều đường hai mươi năm không khỏi luống cuống.
Trước kia binh mã Ngụy Vương độc trấn Nam Chiếu, Chu Cần không phải xuất thân tướng môn, tự nhiên án theo trình độ quân đội Ngụy Vương để tính ra chiến lực chỉnh thể của Đại Nguyệt.
Vốn theo như Chu Cần phân tích, Nam Chiếu ủng binh hơn ba mươi vạn, lại thêm đại lực kéo tráng đinh, thời gian ngắn có thể nặn ra trăm vạn “hổ lang chi sư, dù khó có thể chống lại Đại Nguyệt, nhưng đánh thành cục diện bốn phần thiên hạ hẳn không thành vấn đề.
Nhưng hiện thực vĩnh viễn khác xa so với trong tưởng tượng. Trên thực tế, số tinh binh thực sự của Ngụy Vương chỉ có hai vạn kỵ quân và một số ít gia đinh quân, đại bộ phận còn lại đều là phủ binh, so với những lực lượng tinh nhuệ như Tây Lương quân, Quan Trung quân, Liêu Tây quân thì có thể nói cách biệt một trời một vực.
Đánh giá thấp chiến lực Tây Lương quân thì cũng thôi, cùng lắm thì cầm ưu thế nhân số và địa lợi đi bù đắp, nhưng vấn đề lớn nhất của Nam Chiếu nằm ở triều đình nhân tâm không đều, không có một người có thể kéo vãn cuồng lan trong lúc nguy nan.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây