Đêm dài đằng đẵng, đèn đuốc tây sương lúc sáng lúc tối, lục lạc vang lên khe khẽ như tiếng khóc xen lẫn với tiếng nỉ non.
So với bầu không khí ấm áp ngọt ngào động phòng hoa chúc, đông sương phía đối diện hiển nhiên thanh lãnh hơn nhiều, đèn đuốc đều không có, chỉ ẩn ẩn truyền ra tiếng nữ tử “ư ư.
Trong phòng, hai con rắn nhỏ ngoan ngoãn cuộn mình trên bàn trang điểm, nhìn chủ tử không ngừng vặn vẹo trong màn trướng.
Trần Tư Ngưng vẫn bị trói như bánh chưng, miệng cũng bị khăn tay bịt lại, ánh mắt tràn đầy căm tức nỗ lực cởi bỏ dây thừng trên người.
Từ sau lần bị vỗ ngất ở Ngư Long Lĩnh, Trần Tư Ngưng biết không thoát được khỏi tay Hứa Bất Lệnh nên không trốn nữa, đến sau lúc đi đường, Hứa Bất Lệnh cũng mở ra dây trói trên người nàng, chỉ thu lại binh khí và tiểu xà, phòng ngừa nàng chuồn mất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây