- Phụ vương, có phải ngươi bị hạ độc không? Nếu phải, chớp chớp mắt mấy cái.
Trần Cẩn không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ lúc đối mặt Trần Cự mới có thể tỉnh lại phần nào chút thần trí vốn đã không còn bao nhiêu, đối với đứa con gái này, khả năng đã quên mất là ai.
Trong mắt Trần Tư Ngưng rõ ràng có mấy phần thất lạc, cảm thấy mình nghĩ quá ngây thơ, ở bên cạnh làm bạn một lúc lâu liền đứng dậy rời đi tẩm điện.
Lúc đi đường, Trần Tư Ngưng một mực suy xét cuộc nói chuyện tối qua. Nàng không tin lời người kia, rốt cuộc những ngôn từ không bằng không cứ kia quá khoa trương. Nếu ngay cả An quốc công Chu Cẩn cày cấy trên triều đường hai mươi năm đều là người Bách Trùng Cốc, vậy triều đình Nam Chiếu còn thừa lại cái gì? Trực tiếp liền thành khôi lỗi của Bách Trùng Cốc.
Lý lịch Chu Cần vô cùng rõ ràng, bách tính huyện Linh Sơn đến nay vẫn còn nhớ về Chu huyện lệnh, lâu lâu lại có đồng môn năm đó chạy tới kinh thành nương nhờ. Chu Cần làm quan tuy không thể nói trong vắt như nước, nhưng cũng tuyệt không tham ô hối lộ. Trước nay phụ tá Trần Cự xử lý triều chính, tuy không khiến cho Nam Chiếu nhất phi trùng thiên, song chí ít nội bộ ngay ngắn trật tự không xảy ra hỗn loạn, tính là rường cột triều đình Nam Chiếu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây