Thâm cung, đêm thu, mưa rào như trút nước.
Xa giá được hộ vệ sâm nghiêm dừng lại bên ngoài cung tường, cửa cung đã quan bế, song Trần Cự thường xuyên ban đêm tiến cung, quy củ vào đêm không thể mở cửa sớm đã phá. Tam công chúa Trần Tư Ngưng và Tống ma ma về lại trong cung thành, lúc này mới khẽ thở phào một hơi.
- Đúng là gan lớn bằng trời, dám chạy đến trong phủ vương huynh . . . Đám hộ vệ kia ngày ngày cầm lấy bổng lộc, đến thời khắc then chốt lại chẳng có chút tác dụng gì cả. . . Hôm nay nếu không phải có mặt ta ở đây, không chừng vương huynh đã xảy ra chuyện. . .
Vừa về từ Quý Phi Nhai, trên mặt Trần Tư Ngưng vẫn không che được vẻ giận dữ.
Đương thời tán gẫu trong thư phòng, không ngờ thích khách xuất quỷ nhập thần kia lại đánh đến tận cửa, nơi này chính là kinh thành, Trần Cự nhiếp chính đã không khác gì quân chủ, bằng với hoàng đế bị người ám sát trong Ngự Thư Phòng, trước khoan nói cái khác, chỉ riêng việc chuyện này truyền đi, liền đủ khiến quốc uy mất hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây