Tiếng vỗ tay khe khẽ từ phía sau vang lên.
Hứa Bất Lệnh lưng đeo trực đao chẳng biết xuất hiện từ lúc nào, hơi có vẻ biếng nhác ngồi trên tường vây, khăn đen che mặt, ánh mắt mang theo mấy phần tán thưởng, tiếng nói sang sảng vang lên trong mưa gió:
- Kiếm nhăm lắm. Lần gần nhất thấy được kiếm nhanh cỡ này còn là Chúc Lục. Hay cho không đi tranh Kiếm Thánh, lại chạy đến trong tửu quán làm tiểu nhị, học kiếm đều tùy hứng vậy à?
Phác Địch xoay người lại, khẽ giơ lên mũ rộng vành, nhìn về phía Hứa Bất Lệnh:
- Ta không muốn giết người, từ giờ trở đi, rời khỏi Ung Châu Thành, ta không làm khó dễ ngươi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây