Mông Khai Nguyên đã tức đến nổi cơn tam bành, nào còn chú ý đến suy nghĩ của Mông Nguyệt là như nào, lúc này an nguy của cháu gái đã là thứ yếu, danh dự của gia tộc, thể diện của gia chủ như ông ta mới là thứ chính.
Dương Thần từ bàn tay cầm điện thoại như bị điện giật của Mông Nguyệt, nhìn biểu tình thất hồn lạc phách của cô cũng không cảm thấy có chút đồng tình nào.
Sinh trong đại gia tộc kiểu này, địa vị phụ thuộc vào bản lĩnh của mình, kỳ thật sớm phải nhìn thấu mới phải, chỉ trách thiên kim tiểu thư như Mông Nguyệt sống quá mức an nhàn sung sướng, đến bây giờ vẫn còn ôm ảo tưởng, cho rằng cô ta thật sự là đặc biệt, là không thể thay thế trong mắt trưởng bối.
- Lão già, sao thế, sao lại kích động như vậy?
Dương Thần sẩn cười nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây