Tạ Giai Âm cúi người vào trong xoa đầu nó: “Nếp ngoan, lần sau chúng ta gặp lại nhé.”
Nếp theo bản năng tiến lên vài bước, đôi mắt to tròn đen láy nhìn chằm chằm cô, dường như hiểu được ý của từ “gặp lại”, đôi mắt đen ướt át lộ vẻ không nỡ, chân bước đi không yên, miệng phát ra tiếng ư ử muốn níu kéo.
“Không sao đâu, chúng ta sẽ sớm gặp lại thôi, đến lúc đó tao sẽ chơi ném bóng với mày nhé?” Tạ Giai Âm kiên nhẫn nói chuyện với nó, nhẹ nhàng vuốt ve đầu nó để an ủi.
Thiệu Ngọc Quỳnh cũng là lần đầu tiên thấy Nếp nhiệt tình, quấn người khác ngoài Giang Diễn như vậy, lại nhìn Tạ Giai Âm dịu dàng dỗ dành nó, nghĩ đến những lời nhận xét có phần cay nghiệt trước đây của mình về Tạ Giai Âm, trong lòng bà ấy cũng có chút phức tạp.
“Được rồi. Em càng dỗ, nó càng không muốn đi.” Giang Diễn kéo Tạ Giai Âm ra, đóng cửa xe lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây