Tạ Giai Âm: “...”
Thấy mình bị vạch trần, nói gì nữa, hình như cũng chỉ là ngụy biện.
Ngập ngừng vài giây, cô đột nhiên buông xuôi nói: “Đúng, em nói không nhớ đều là giả vờ cả.”
Cô nhìn chằm chằm Hứa Triều, mạnh miệng nói: “Em không chịu mặc áo khoác của anh là vì anh mặc cái áo khoác gió cùng màu với áo của Thẩm Thanh, không ăn bánh anh làm là vì đó là bánh anh làm cùng Thẩm Thanh, không cho anh đi học cũng là vì Thẩm Thanh.”
“À, đúng rồi, còn nữa, hôm qua em đi sớm như vậy, cũng là vì thấy anh và Thẩm Thanh nói cười vui vẻ, em nhìn không thoải mái, không muốn tiếp tục nhìn hai người nói cười, nên mới đi trước.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây