“Đây là bánh anh làm trong buổi học hôm nay, anh cố tình mang về cho em ăn. Em ăn một chút lót dạ trước nhé.”
Tạ Giai Âm nuốt nước bọt nhưng nghĩ đến việc chiếc bánh này là do Hứa Triều và Thẩm Thanh cùng nhau làm, cô lại nhíu mày: “Em không ăn.”
Hứa Triều vừa mới mở hộp bánh ra, nghe vậy có chút ngạc nhiên nhìn cô, nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Tạ Giai Âm, rất nhanh liền hiểu ra, khóe miệng không khống chế được cong lên: “Không ăn cái này thì không có gì khác để ăn đâu.”
Tạ Giai Âm lại bắt đầu tủi thân, đứng dậy định đi về phòng: “Không ăn thì thôi.”
Hứa Triều ôm lấy cô, giữ lấy cằm cô, nâng khuôn mặt ửng hồng của cô lên, trong ánh mắt vừa yêu thương vừa có chút bất lực:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây