Ánh mắt Hứa Triều sâu thẳm: “Âm Âm, đừng lừa dối anh.”
Tạ Giai Âm chủ động hôn lên khóe môi anh, sau đó nghiêm túc nói: “Em không lừa anh, là thật đấy. Chỉ là trước đây em không nhận ra mà thôi.”
Cảm xúc trong mắt Hứa Triều cuộn trào như sóng biển, tim đập thình thịch như trống dồn. Cuối cùng, anh không nói gì cả, chỉ cúi xuống hôn cô thật sâu.
Bàn tay đang nắm cổ tay cô di chuyển dần lên, chạm đến bờ vai mịn màng, rồi lại chuyển đến gáy. Những ngón tay thon dài luồn vào từ phía sau cổ, ôm trọn lấy gáy cô, các ngón tay len lỏi vào mái tóc mềm mại, lòng bàn tay nâng đỡ. Động tác mang đầy sự chiếm hữu, ép cô sát vào anh hơn, để anh có thể nhấn chìm đôi môi mình vào nụ hôn sâu thẳm.
Tạ Giai Âm cảm nhận được rất rõ ham muốn chiếm hữu và kiểm soát của Hứa Triều đối với cô, chỉ là anh luôn kiềm chế rất tốt. Thậm chí ngay cả khi cô nhận ra, nó cũng chỉ thoảng qua, mơ hồ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây