Trần Uyên không vui, khoanh tay sau lưng, trượt vòng quanh cô: “Tại sao bình thường lại không đến?”
Cậu ta chỉ muốn cô cảm nhận được niềm vui khi trượt băng, như vậy sau này cậu ta có thể thường xuyên rủ cô đi trượt băng.
“Trượt một lần mất một trăm tệ, tôi không có tiền.” Tạ Giai Âm nói mình không có tiền một cách rất tự tin.
Trần Uyên lập tức trượt đến trước mặt cô, nhíu mày nhìn cô: “Hứa Triều không cho chị tiền tiêu à?”
Tạ Giai Âm theo bản năng bảo vệ Hứa Triều: “Anh ấy đã tiêu rất nhiều tiền cho tôi rồi, ngay cả tiền phẫu thuật của mẹ tôi cũng là anh ấy trả.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây