Hứa Triều: “Không giận.”
Tạ Giai Âm vừa nghe giọng điệu lạnh lùng của Hứa Triều, lại nhìn vẻ mặt càng thêm lạnh nhạt của anh, biết là anh cho dù không giận, chắc chắn cũng không vui vẻ gì, trong lòng lập tức mềm nhũn, cảm thấy giọng điệu vừa rồi của mình có chút quá đáng, một chút tức giận vừa rồi cũng tan biến hết, xoay người lại đối diện với anh, dịu dàng nói: “Trước đây em từng hứa sẽ tổ chức sinh nhật cho Tiểu Uyên nhưng lần đó em đã thất hứa, em nợ cậu ấy một sinh nhật, cho nên hôm nay hãy để em tổ chức cho cậu ấy một sinh nhật thật tốt, tối em về sẽ ở bên anh, được không?”
Vẻ mặt lạnh nhạt của Hứa Triều lại dịu đi: “Được.”
Tạ Giai Âm cười, nhón chân hôn anh một cái: “Ngoan ngoãn ở nhà đợi em.”
Hứa Triều hoàn toàn được dỗ dành, cầm chìa khóa xe, không đợi Tạ Giai Âm nói đã nói: “Anh đưa em đến sân bay rồi đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây