Hứa Triều hơi khựng lại, nhìn đôi mắt Tạ Giai Âm lấp lánh đầy mong đợi, tim bỗng thấy nhột nhạt, không nhịn được đưa tay ôm lấy mặt cô, cúi xuống hôn nhẹ, rồi lại hôn thêm một cái, sau đó mới khẽ cười: “Giờ gọi thì hơi sớm, đợi em chính thức 'lên lớp' đã, rồi anh đổi cách xưng hô cũng không muộn.”
Tạ Giai Âm nhướn mày: “Thế còn học phí của anh thì sao?”
Hứa Triều cười, nói: “Đưa tay đây.”
Tạ Giai Âm chớp mắt, sau đó xòe bàn tay ra trước mặt anh.
Hứa Triều đặt tay mình lên, nhìn cô nghiêm túc: “Anh đem bản thân mình thế chấp cho em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây