Tạ Giai Âm chỉ cảm thấy nụ hôn của Hứa Triều càng lúc càng dày đặc, càng lúc càng sâu, cô gần như không thở nổi, không nhịn được nữa đành nghiêng đầu né tránh, mặt đỏ bừng quay sang một bên thở hổn hển, Hứa Triều cũng thở không đều, ghé sát lại, khẽ gọi tên cô: “Âm Âm...”
Giọng nói trầm thấp lại mang theo chút khàn khàn, êm tai đến lạ.
Tạ Giai Âm không chịu nổi giọng nói của anh lúc này, vừa nghe thấy tim đã run lên bần bật.
Nhưng còn chưa kịp nuốt hết ngụm nước bọt trong miệng, chưa kịp lấy lại tinh thần để từ chối anh, Hứa Triều đã khẽ gọi tên cô rồi lại áp sát, tìm đến môi cô hôn nhẹ nhàng, Tạ Giai Âm vội vàng nuốt nước bọt, theo bản năng định nhắm mắt lại nhưng trước khi nhắm mắt, khóe mắt cô chợt liếc thấy tai của Hứa Triều.
Dưới ánh đèn mờ ảo như vậy, vẫn có thể thấy rõ vành tai Hứa Triều đỏ ửng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây