Hứa Triều sợ cô hiểu lầm, bước tới nâng mặt cô lên, hôn nhẹ lên môi cô, nghiêm túc giải thích: “Anh cũng muốn ở cùng em, lúc nào cũng có thể nhìn thấy em nhưng bây giờ mà ở chung thì không tốt cho em.”
Tạ Giai Âm mỉm cười: “Em hiểu mà.”
Hứa Triều lại hôn cô một cái nữa, trán chạm trán, tay phải nắm lấy tay cô, mười ngón đan vào nhau, khẽ nói: “Âm Âm, anh luôn lo lắng mình làm chưa đủ tốt khiến em thất vọng. Nếu anh thật sự có chỗ nào làm chưa tốt, xin em hãy nói cho anh biết, anh không có kinh nghiệm, nhiều khi không biết phải làm thế nào mới có thể giữ được trái tim em, xin em hãy cho anh thêm chút thời gian, anh có thể làm tốt.”
Tạ Giai Âm cảm thấy trong lòng mềm nhũn, không nhịn được hôn anh, khóe miệng cong lên, nhẹ giọng nói: “Hứa Triều, anh đã giữ được trái tim em rồi.”
Hứa Triều mắt sáng lên, con ngươi màu nhạt lấp lánh nhìn cô, cúi xuống nhẹ nhàng hôn cô một cái, hôn xong lại hôn thêm cái nữa: “Là trái tim anh đang ở trong tay em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây