Lý Ngọc Lan có chút kinh ngạc, nửa tin nửa ngờ nhìn cô, không biết nên tin hay không tin.
“Nên mẹ không cần lo không có tiền chữa bệnh.” Tạ Giai Âm nói, trực tiếp đi vòng qua Lý Ngọc Lan, lấy chiếc túi xách để ở trong lòng giường, lấy chìa khóa ra, rồi hỏi Lý Ngọc Lan: “Mẹ có muốn mang theo đồ gì không?”
Lý Ngọc Lan đành dịu giọng: “Mẹ thật sự không muốn nằm viện, mẹ không quen mùi bệnh viện, ngửi thấy là khó chịu, đêm qua mẹ không ngủ được chút nào.”
Tạ Giai Âm vô tình vạch trần bà: “Đêm qua con đã đến rồi, mẹ ngủ rất ngon, còn không trở mình lần nào.”
Lý Ngọc Lan: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây