Tạ Giai Âm nhìn ánh mắt lo lắng của anh, trong lòng cảm thấy ấm áp, mỉm cười lắc đầu: “Không có, còn chưa kịp nói mấy câu thì chủ nhiệm Triệu đã đến rồi.”
Hứa Triều nói: “Vậy thì tốt, sau này sẽ không xảy ra chuyện tương tự nữa.”
Rồi nói: “Em nên cảm ơn cô Giang.”
Tạ Giai Âm nhìn cô Giang đang đứng cách đó hơn chục mét lén nhìn về phía này, cũng không nhịn được cong khóe miệng.
Cô thực sự đã có được một người bạn rất tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây