Mặt cô Giang đỏ bừng cả lên.
Tạ Giai Âm hơi áy náy nói: “Xin lỗi cô Giang, tôi cũng không cố ý lừa cô, hơn nữa tuổi trên chứng minh thư của tôi đúng là ba mươi tuổi thật, tôi làm việc ở đây, cũng không tiện nói tuổi thật của mình, mong cô lượng thứ, đừng giận tôi nhé?”
Cô Giang vốn dĩ cũng hơi giận một chút nhưng thái độ xin lỗi của Tạ Giai Âm quá chân thành, ánh mắt lại tha thiết, chút giận dỗi kia lập tức tan biến không còn dấu vết, còn có chút ngượng ngùng, lí nhí nói: “Tôi cũng không giận cô đâu... chỉ là ban đầu cô không nói thì thôi nhưng bây giờ chúng ta đã thân thiết như vậy, tôi cứ nghĩ chúng ta đã là bạn tốt rồi chứ...”
Nói đến đây, cô Giang lại có chút tủi thân, bởi vì cô ấy coi Tạ Giai Âm là bạn tốt nhưng lại không biết Tạ Giai Âm có coi cô ấy như vậy không.
Tạ Giai Âm dịu dàng nói: “Tất nhiên là chúng ta là bạn tốt rồi, tôi rất thích cô, cô Giang ạ, cũng rất vui khi được làm bạn với cô, tôi cũng không cố ý lừa gạt hay giấu giếm cô, chỉ là chuyện này khó nói, cũng không cần thiết phải nói ra, hơn nữa cũng không có thời điểm thích hợp để nói với cô chuyện này. Như bây giờ, cô tự nhiên biết rồi, không phải sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây