Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang Thất Nghiệp Đổi Nghề

Chương 41:

Chương Trước Chương Tiếp

Nữ sinh đi ngang qua đều ngoái lại nhìn.

Tạ Giai Âm theo bản năng muốn tránh mặt Trần Uyên, nên dứt khoát bỏ con đường lớn sẽ đụng mặt họ, rẽ vào lối nhỏ trong khu cây xanh.

Trần Uyên nhìn thấy rõ mồn một, Tạ Giai Âm rõ ràng là thấy cậu ta, sau đó cố tình tránh đi.

Sắc mặt vừa mới dịu đi một chút nhờ mấy câu đùa của Nghiêm Cẩn Cẩn lại lập tức sa sầm.

Nghiêm Cẩn Cẩn vẫn đang ríu rít nói chuyện với cậu ta, đột nhiên thấy sắc mặt Trần Uyên lại bắt đầu chuyển từ hửng nắng sang u ám, trong lòng vô cùng khó hiểu, lại làm sao nữa rồi?

Tạ Giai Âm nghĩ rất đơn giản, Trần Uyên ghét cô, thì cô cố gắng đừng xuất hiện trước mặt cậu ta là được, trốn tránh cậu ta là xong.

Cô đã không còn là Tạ Giai Âm trước kia, người sẽ tìm đủ mọi cách lấy lòng Trần Uyên nữa.

Lúc đó, cô quá khao khát một mái ấm gia đình thực sự, có thể không phải lang thang phiêu bạt nữa, có thể thực sự ổn định cuộc sống.

Lúc đó, cô thật lòng muốn coi Trần Uyên là người nhà, nên đã tốn rất nhiều tâm tư để lấy lòng cậu em trai này.

Một thiếu niên đang trong thời kỳ nổi loạn, thực sự rất khó lấy lòng, cô đã giấu đi tất cả gai góc của mình, dùng sự kiên nhẫn và bao dung lớn nhất nhưng phần lớn, Trần Uyên đều không hề nể mặt.

Cho đến tận lúc cô rời đi, Trần Uyên vẫn chưa một lần gọi cô là chị.

Mãi sau này cô mới nhận ra, có những thứ không phải của mình, có cố gắng đến mấy cũng không được.

Lý Ngọc Lan đã chứng minh quá rõ điều này.

Có lẽ số cô trời sinh đã không có duyên với người thân.

Thế nên sau này, cô sẽ cố gắng tránh mặt Trần Uyên, coi như là thay mẹ trả món nợ năm xưa, vì những chuyện không hay mà Lý Ngọc Lan đã làm.

---

Ở một diễn biến khác, Câu Mỹ Diễm đến nhà hàng Hạ Lăng đã đặt trước. Vừa được nhân viên dẫn vào phòng riêng, cô ấy liền thấy một người không nên xuất hiện ở đây.

“Giang Diễn? Sao anh lại ở đây?” Cô ấy đứng ở cửa, nhìn Giang Diễn đang ngồi cùng Hạ Lăng trong phòng, vẻ mặt ngọt ngào ban đầu lập tức sa sầm xuống.

Cô ấy chẳng có chút thiện cảm nào với cái người coi Tạ Giai Âm là kẻ thay thế này, dù cho Tạ Giai Âm có nói rằng mình không hề bị tổn thương, cô ấy vẫn thấy bất công thay cho bạn.

Một Tạ Giai Âm độc nhất vô nhị, sao có thể bị coi là thế thân cho người khác?

Giang Diễn thấy thái độ của Câu Mỹ Diễm, mặt cũng lạnh tanh. Anh ta nào có quen nhìn sắc mặt người khác?

Một bên là bạn thân, một bên là bạn gái, Hạ Lăng thấy tình hình không ổn, đành cười trừ, chữa cháy: “Tối nay cậu ấy đi một mình, nên anh gọi cậu ấy qua ăn cùng cho vui.”

Tất nhiên là vì giữ thể diện cho Giang Diễn, hắn không thể nói toạc ra là anh ta cứ nằng nặc đòi đi theo.

Câu Mỹ Diễm nhếch môi, đi đến ngồi cạnh Hạ Lăng, đôi mắt phượng hơi xếch lên, cười như không cười: “Sao anh không nói sớm, em biết thế đã không đến, rủ Giai Âm đi ăn tối luôn.”

Giang Diễn nào phải loại người biết nín nhịn, đang định bỏ về nhưng nghe đến hai chữ “Giai Âm”, mông lại dính chặt vào ghế.

Hạ Lăng cười: “Tạ Giai Âm còn quan trọng hơn cả anh à?”

Câu Mỹ Diễm đáp: “Chứ không phải anh có người bầu bạn rồi sao?”

Hạ Lăng liếc sang Giang Diễn đang giả vờ uống nước nhưng tai thì vểnh lên hóng chuyện, cười khẽ: “À đúng rồi, dạo này Tạ Giai Âm thế nào? Đi làm rồi à?”

Câu Mỹ Diễm cũng liếc Giang Diễn một cái, rồi cong môi cười: “Cô ấy tìm được việc tốt rồi, ngày nào cũng có cả tá trai đẹp vây quanh, em sắp ghen tị với cô ấy rồi đây. Trước đây em không thấy mình già nhưng nhìn mấy cậu nhóc mười tám, đôi mươi, đúng là không thể không nói, tuổi trẻ đúng là khác biệt, thanh xuân phơi phới, tràn đầy sức sống...”

Giang Diễn đặt mạnh cốc nước xuống bàn, đáy cốc va vào mặt gỗ phát ra tiếng động trầm đục, anh ta đứng bật dậy: “Hai người cứ ăn đi, tôi đi trước.” Nói xong, anh ta vơ lấy điện thoại trên bàn, sải bước ra ngoài.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (3)