Hứa Triều im lặng một lát, nói: “Không khoa trương đến mức đó. Anh chỉ là ít làm, không quen tay thôi, kinh nghiệm đều có thể tích lũy trong thực tế mà.”
Tạ Giai Âm cũng không muốn ở một mình với Giang Diễn, liền nói với Hứa Triều: “Vậy anh bóc hai quả trứng bắc thảo này đi.”
Sắc mặt Giang Diễn vốn đã trắng bệch, lúc này nghe thấy bọn họ kẻ xướng người tùy, không khí hòa hợp, sắc mặt càng khó coi hơn, cúi đầu hung hăng ngắt đứt cuống rau trong tay, tim từng cơn co rút đau đớn nhưng lại chẳng thể làm gì.
Anh ta đột nhiên nhớ lại hồi nhỏ.
Hồi nhỏ cũng như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây