Tạ Giai Âm cười khan một tiếng, chớp chớp mắt: “Tôi lớn hơn cậu mười tuổi, thấy cậu là trẻ con cũng bình thường mà.”
Đồng thời cô mơ hồ cảm thấy tình huống này có chút không đúng.
Trong lòng lờ mờ nhận ra điều gì đó, có cảm giác nguy hiểm.
Cô vừa nảy ra ý nghĩ này, tay đột nhiên bị Nghiêm Cẩn Cẩn nắm lấy, rồi dùng sức ấn lên bụng cậu ấy, Tạ Giai Âm lập tức cảm nhận rõ ràng cơ bụng dưới lòng bàn tay qua lớp áo thun...
Trong đầu Tạ Giai Âm ong lên một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây