Trần Cẩn nói với giọng không vui: “Dựa vào cái gì mà anh được xen vào còn tôi thì không?”
Đúng lúc này, bên phía Hạ Lăng vang lên một giọng nói quen thuộc: “Em mang quần áo đến cho anh rồi.”
Trần Cẩn nghe ra ngay đó là giọng của Câu Mỹ Diễm, giọng cô ta lạnh hẳn: “Phải, tôi gọi điện hỏi anh một chút tình hình cũng không được, Câu Mỹ Diễm thì có thể đến bệnh viện tìm anh? Anh có còn nhớ ai mới là vợ của anh không?”
Hạ Lăng liếc nhìn Câu Mỹ Diễm đang xách túi đồ: “Là tôi bảo cô ấy đến.”
Câu Mỹ Diễm nghe vậy liền biết người ở đầu dây bên kia là ai, cô ấy không nói gì, xách túi đồ đi về phía phòng bệnh của Giang Diễn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây