Mơ màng cầm điện thoại lên, nheo mắt nhìn, đã hơn hai giờ sáng.
Trên màn hình là một dãy số có chút quen thuộc.
Cô nhíu mày, không nghĩ nhiều, bắt máy, giọng nói mang đậm vẻ ngái ngủ: “Alo? Ai vậy?”
Đầu dây bên kia không có tiếng trả lời.
Từ lúc xuống xe đến dưới lầu nhà Tạ Giai Âm, Giang Diễn không mang ô, dầm mưa mà đến, người đã ướt sũng, anh ta ngồi xổm dưới mái hiên, ngồi rất lâu mới dám gọi cuộc điện thoại này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây