Nói xong lại vô thức liếc nhìn Hứa Triều.
Hứa Triều lại đang nhìn Tạ Giai Âm, anh cẩn thận nhìn cô một cái, thấy vẻ mặt cô thản nhiên, không hề có chút xấu hổ nào, trong lòng mới hơi yên tâm.
Thiệu Ngọc Quỳnh nói: “Con còn trẻ tuổi như vậy, sao lại nghĩ đến việc làm công việc này?”
Tạ Giai Âm vẫn thản nhiên, không kiêu ngạo cũng không tự ti nói: “Công việc này phúc lợi rất tốt, lại ổn định, con rất thích, nên con làm thôi ạ.”
Thiệu Ngọc Quỳnh há miệng, rồi lại nuốt xuống, nhìn về phía Thiệu Thanh Bình, trong ánh mắt ẩn chứa vài phần không tán thành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây