Tạ Giai Âm lại hỏi: “Cậu nghe rõ chưa?”
Hạ Chu ấm ức nhìn cô, buồn bã nói: “Rõ rồi...”
Tạ Giai Âm bỗng mỉm cười, lại giơ tay xoa đầu cậu, y hệt như đang nựng Nếp: “Ngoan.”
Hạ Chu lập tức quên hết mọi ấm ức, khuôn mặt tủi thân ban nãy thoáng chốc đỏ bừng, đôi mắt hai mí long lanh nhìn Tạ Giai Âm, hoàn toàn mất đi dáng vẻ hung hăng chặn đường cô lúc trước, bị cô thuần hóa đến ngoan ngoãn, thậm chí còn nhịn không được mà cúi đầu thấp xuống một chút, để cô xoa đầu được dễ dàng hơn, lâu hơn một chút...
Tạ Giai Âm thu tay về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây