Tạ Giai Âm thấy Trần Uyên cứ nhìn mình chằm chằm, không nhịn được cũng cúi đầu nhìn: “Cái váy này không hợp với tôi lắm à?”
Trần Uyên tim đập nhanh đến mức không dám nhìn cô nữa, ánh mắt lảng tránh rồi dứt khoát cúi đầu xuống, giả vờ giả vịt nghịch tấm ván gỗ: “Không có, đẹp mà...”
Tạ Giai Âm đột nhiên hỏi: “Cậu mua cái váy này của bạn nữ sinh nào vậy? Có phải là bạn nữ sinh mà cậu thích không?”
Trần Uyên cảm thấy Tạ Giai Âm thật là biết cách làm mất hứng!
Cậu ta hối hận chết mất, lẽ ra không nên nói với cô là mình có người mình thích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây